Nàng xách quang cầu màu trắng lên, cúi đầu nhìn Tiểu Thần Long đang hưng phấn nhảy cẫng lên ở phía bên trong, lập tức lại có cảm giác như đang xách lồng chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch...
Tô Lạc không nói gì, khóe miệng khẽ giật giật.
Thế nhưng việc quan trọng nhất hiện giờ, chính là mau chóng chạy khỏi đây.
Thấy mục tiêu đã được hoàn thành, Tô Lạc xoay người rời đi.
Thế nhưng, Tô Lạc vẫn chưa đi được mấy bước, thanh âm lạnh như băng của Yên Hà Tiên tử lại truyền tới từ phía sau.
“Tới địa lao xem thử, đừng để nha đầu kia tự sát.”
Tô Lạc nghe thấy vậy, mắt trợn trắng nhìn lên.
Cho dù Tô Lạc có chết, cũng tuyệt đối không bao giờ tự sát.
Có điều cũng vì những lời này, Tô Lạc ý thức được, ngày mai lúc mặt trời mọc, thời kì bi thảm của nàng sẽ bắt đầu rồi!
“Để viên thuốc trên bàn vào trong hòm thuốc đi.” Yên Hà Tiên tử nhắm mắt, lạnh lùng phân phó.
“Vâng.” Tô Lạc bắt chước giọng nói của thị nữ kia, cẩn thận trả lời một tiếng.
Sau đó, nàng xoay người nhìn về chiếc bàn.
Quả nhiên nhìn thấy trong một chiếc hộp gấm nho nhỏ có cất một viên đan dược, thế nhưng đó là đan dược gì, Yên Hà Tiên tử không có nói, Tô Lạc cũng không tiện hỏi.
Có điều...Hòm thuốc ở đâu?
Tô Lạc cầm hộp gấm, nhìn xung quanh, nhưng lại không tìm được vị trí của hòm thuốc.
Ừm, nếu như đã không tìm thấy hòm thuốc, vậy tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163512/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.