Đúng lúc này, người bên phải nguy hiểm nghe mắt lại, nói với người bên trái: “Sao ta có cảm giác người này không đúng…”
Người bên trái nhìn hắn một cái.
Vì thế, hai người kia tăng tốc độ, lặng yên không một tiếng động mà đi theo phía sau Tô Lạc.
Lúc này, Tô Lạc lại rùng mình trong lòng.
Xuất phát từ bản năng cảm giác được nguy hiểm, nàng biết, hai người kia sắp đuổi kịp nàng.
Nhưng vấn đề xảy ra ở đâu?
Tô Lạc chỉ nghĩ một chút đã hiểu rõ.
Vừa rồi người bên trái hỏi nàng đội trưởng đang ở đâu, đủ để khẳng định, thi thể đang nằm trong không gian của nàng cũng không phải đội trưởng.
Mà khi Tô Lạc chạy đi lại sử dụng tốc độ quá nhanh, một tiểu lâu la không nên có tốc độ nhanh như vậy.
Cho nên, khó tránh đối phương sẽ nghi ngờ nàng.
Nhưng hiện tại hai người kia cũng không kêu to gọi người khác đến, sự tình còn chưa tới mức không xong.
Kỳ thật Tô Lạc hoàn toàn có thể lý giải hành động không gọi người khác đến của bọn họ.
Bởi vì, công lao của việc tự mình bắt được phạm nhân và công lao của việc hô hoán ra hiệu khác nhau một trời một vực.
Ngay khi hai người kia một trái một phải sắp tiếp cận Tô Lạc thì…
Tô Lạc vẫn không hề phát hiện đang có nguy hiểm tiến đến, nàng như cũ không nhanh không chậm mà bay về phía trước.
Khóe miệng của hai người đang đuổi theo nàng nở một nụ cười mỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163478/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.