Yên Hà vươn tay, túm lấy cổ áo Tô Lạc.
“Nha đầu thúi, chuyện tới nước này, ngươi còn muốn chạy trốn sao?”
Thấy Tô Lạc ngơ ngẩn, Yên Hà tiên tử lạnh lùng xuy một tiếng: “Dung Vân sao lại dạy dỗ ra một đứa đồ đệ sợ chết như ngươi vậy. Hừ, ngươi như vậy chẳng phải hủy hoại danh tiếng của ông ta? Nếu vậy, bổn tiên tử sẽ thay ông ta ra tay, chấm dứt duyên phận thầy trò này.”
Trong lòng Tô Lạc vô cùng buồn bực.
“Nha đầu thúi, bổn tiên tử tiễn ngươi xuống dưới, để mẹ ngươi nhìn thấy con gái do mình sinh thật xấu xí! Ha ha ha!” Yên Hà tiên tử bừa bãi cười lạnh, bàn tay bà ta đột nhiên siết chặt.
Tay bà ta cường đại đến mức nào chứ?
Chỉ trong máy mắt, đã truyền đến một thanh âm răng rắc của xương cốt vỡ vụn.
Tô Lạc bị bóp cổ, sắc mặt đỏ tím, gần như hít thở không thông.
Sau lưng là dòng sông sóng gió mãnh liệt. Nếu nàng có thể nhảy xuống đó, thì nàng còn có một cơ hội nhỏ, nhưng hiện tại… Trong mắt Tô Lạc xẹt qua một tia tuyệt vọng.
Chẳng lẽ hôm nay nàng thật sự phải chết trong tay lão yêu bà này sao?
Tô Lạc không cam lòng…
Nàng đến thế giới này, suốt mấy năm rồi, vẫn luôn chạy ngược chạy xuôi. Nàng bị đuổi giết, rồi đào thoát, rồi tu luyện… không ngừng mạnh lên.
Nàng có được thiên phú do trời ưu ái.
Nàng có được ba hệ nguyên tố.
Nàng là luyện dược sư cao cấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163448/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.