Âu Dương Vân Khởi nổi giận.
Trong đôi mắt đen nhánh của hắn xuất hiện lửa giận, bốc cháy ngùn ngụt.
Hắn đang muốn phi thân lên, thì lại thấy khóe miệng Nam Cung Lưu Vân giơ lên một nụ cười lạnh.
“Ngươi đánh không lại ta.” Trên mặt Nam Cung Lưu Vân đầy sát khí.
Trong lúc nói chuyện, hắn vung tay lên, những lưỡi dao gió còn lại cắm phập vào yết hầu của đám ngươi áo đen kia.
Âm thanh vun vút vang lên không dứt.
Chờ mọi người nhìn đến, thì đã không còn tên áo đen nào đang quỳ nữa.
Tất cả đám người áo đen đều nằm trên mặt đất, thân thể cứng đờ, đôi mắt trợn to, chết không nhắm mắt.
Lúc này, Nam Cung Lưu Vân khoang tay mà đứng thẳng, y phục màu đen to bị gió núi thổi bay phấp phới.
So sánh với hắn, Vân Khởi đang tức điên lập tức phải xìu xuống vài phần.
Vân Khởi trầm ổn mà đứng yên tại chỗ, ánh mắt lạnh băng trong vắt.
Hắn nghiêng mắt nhìn Tô Lạc, mà toàn bộ lực chú ý của Tô Lạc lúc này lại hướng về phía Nam Cung Lưu Vân.
Đáy mắt kia chứa đựng vui sướng và tự hào.
Từ khi nào, tất cả mọi thứ trong mắt nàng chỉ là hắn ta… Đôi mắt màu đen của Vân Khởi u lãnh như băng tuyết.
Chẳng lẽ… lời Tô Lạc nói trước đây là thật, mà không phải chỉ vì muốn gạt hắn?
Nàng nói nàng đã sớm có ý trung nhân rồi. Chẳng lẽ người đó là nam nhân thần bí khó lường, khí phách mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163349/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.