Thủ ấn đột nhiên kéo dài, phóng lớn, rất nhanh nó đã giống như một ngọn núi cao khổng lồ.
Yên Hà lão vu bà vung tay lên.
Cả ngọn núi cao trong giây lát lao về phía Tô Lạc.
Trong lúc nhất thời, cuồng phong gào thét.
Trong không gian xuất hiện âm thanh ù ù ù.
Mắt thấy ngọn núi cao lao tới chỗ mình, đồng tử Tô Lạc hơi co lại.
Nhưng mà rất nhanh, đáy mắt Tô Lạc lại hiện lên một tia sáng thoải mái.
Thật kì diệu, cảm xúc thanh thản trước khi chết lại xuất hiện lần nữa.
Nam Cung Lưu Vân, ngươi hận ta, vậy thì cứ vĩnh viễn hận ta đi… Vĩnh viễn không cần quay lại tìm ta nữa…
Khóe miệng Tô Lạc tươi cười càng thêm sáng lạn…
Ngay tại giây phút này, cả ngọn núi cao hung hăng đập vào người nàng!
“Rầm!”
Cả ngọn núi đều rung lắc kịch liệt.
Tô Lạc đánh bay đi thật xa.
Trong chớp mắt, lúc bị đánh trúng, Tô Lạc đã đau đến mất đi cảm giác.
Chờ tới khi rớt xuống mặt đất thật mạnh một lần nữa, nàng đã hoàn toàn không còn cảm giác được đau nữa.
Lúc Tô Lạc bị ngọn núi kia đập trúng…
Bởi vì trước đó, hư vô không gian đã bị Yên Hà lão vu bà nghiền nát bằng chiêu thứ nhất của mình, nên trong khoảng thời gian ngắn, Tô Lạc không có cách nào dùng lại.
Khi Tô Lạc đang chờ chết, một tia sáng màu trắng từ trong cơ thể Tô Lạc nháy mắt bay ra.
Tiểu Thần Long lao ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163328/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.