Sao lại như thế này? Dựa vào chất liệu của chiếc nhẫn ngọc bích, không có khả năng dễ bị rớt ra như vậy chứ…
Yên Hà tiên tử không khỏi cảm thấy có chút sốt ruột.
Nàng cảnh giác nhìn xung quanh, trong tay đột nhiên xuất hiện một con dao găm nhỏ.
Nhưng mà, còn không đợi nàng đâm dao về phía Tiểu Thần Long thì đã có một bóng người đột ngột bay nhanh về phía bên này.
Nam Cung Lưu Vân phẫn nộ rời đi.
Quả thật mới vừa đi có hai bước hắn đã có chút hối hận.
Nhưng sự tự tôn còn lại buộc hắn vẫn phải bước từng bước đi về phía trước.
Trong lòng đợi Tô Lạc có thể ôm hắn từ phía sau, nói rõ cho hắn biết tất cả chân tướng.
Chỉ cần nàng nói, hắn đều tin.
Nhưng mà không có.
Nàng cái gì cũng không làm.
Từ thất vọng đến tuyệt vọng, Nam Cung Lưu Vân cuối cùng vẫn sải bước rời đi.
Tốc độ bỏ đi của Nam Cung Lưu Vân vô cùng nhanh chóng.
Chạy đến trên một đỉnh núi cách xa cả trăm dặm rồi, trong lòng Nam Cung Lưu Vân tức giận hung hăng phát tiết.
Trong vòng mười dặm xung quanh đỉnh núi này là rừng rậm tươi tốt, mà lúc này, những cây cổ thụ cũng bị nhổ tận gốc lên.
Trong phạm vi mười dặm, ma thú già trẻ dìu dắt nhau chạy trốn, con nào chạy chậm đều sẽ bị Nam Cung Lưu Vân ra tay giết chết.
Trong truyền thuyết Thần Vương giận dữ, ngọn cỏ cũng không sống được.
Trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163325/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.