Chẳng trách Lý Dao Dao nói rằng sẽ không tới Mộc Tiên phủ.” Tô Lạc cười nhàn nhạt: “Nếu như nàng ta biết lần này tới Mộc Tiên phủ là để tìm Xích Huyết Huyền Sâm cho ta, nàng ta chắc chắn sẽ rời đi không thèm quay đầu lại.”
“Nàng ta có rời đi cũng không liên quan.” Nam Cung Lưu Vân như cười như không nói.
“Tại sao?” Tô Lạc và hai người còn lại đều tò mò hỏi.
Nam Cung Lưu Vân cười thần bí, nhưng không nói trắng ra.
“Đúng rồi, tại sao hai người lại cùng đánh nhau với Tuyết Lạc Toan Nghê vậy?”
Nhắc tới việc này, Tử Nghiên vô cùng buồn bực, xoắn xuýt nói: “Cũng không biết tên khốn khiếp nào đã đả thương con Tuyết Lạc Toan Nghê đó. Kết quả là, chúng ta đang đi trên đường, đột nhiên lại bị nó tấn công. Hừ! Nếu để ta biết được là tên khốn khiếp nào đã làm liên lụy đến bọn ta, xem ta sẽ lột da hắn như thế nào!”
Tử Nghiên càng nói càng tức, hai mắt trợn trừng. Lần này bọn họ căn bản đã gặp phải tai bay vạ gió.
Tô Lạc nhìn nàng, rồi lại cười nhìn Nam Cung Lưu Vân đang cau mày, bật cười khúc khích.
Bắc Thần Ảnh tức giận đả kích Tử Nghiên: “Đối phương có thể làm Tuyết Lạc Toan Nghê bị thương, đủ thấy thực lực rất mạnh mẽ. Ngươi có thể đánh lại ư?”
Một câu nói này, lập tức khiến cho Tử Nghiên thấy nghẹt thở dữ dội.
Tử Nghiên tràn đầy khí thế trừng mắt lại: “Ta đánh không lại, nhưng nhà ta có Tam sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163205/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.