Vì cái gì nàng dám hô to gọi nhỏ với Tô Lạc? Còn không phải bởi vì Tô Lạc hiện tại đang bị thương, không có thực lực?
Nhưng là, người ta có hai con linh sủng, con nào chạy ra cũng có thể chà đạp nàng.
Tình cảnh này cơ hồ khiến nàng sắp nổi điên.
Bởi vì phẫn nộ, thân mình của Lý Dao Dao không ngừng run rẩy, kịch liệt giống như đang sốt.
“Dao Dao, Dao Dao!” Tư Đồ Minh quan tâm mà ôm lấy nàng.
Lý Dao Dao nắm chặt đôi tay thành quyền, móng tay cắm sâu vào trong da thịt.
Tô Lạc! Mối thù ngày hôm nay, ta Lý Dao Dao ngày nào đó chắc chắn sẽ trả lại toàn bộ!
Hai mắt Lý Dao Dao lập loè ánh sáng ác độc, hung hăng mà nhìn chằm chằm Tô Lạc, giống như rắn độc giấu trong bụi cỏ, tùy thời đều sẽ nhào lên tạo thành vết thương trí mạng.
Tô Lạc ôm hai quả cấu tuyết trong lòng ngực, bình tĩnh thong dong, ánh mắt bình thản, phảng phất như chuyện vừa rồi căn bản chưa từng phát sinh.
Thấy vậy, Lý Dao Dao càng tức giận muốn chết.
Ánh mắt Nam Cung Lưu Vân âm lệ mà nhìn Lý Dao Dao một cái, bế Tô Lạc lên, ôn nhu nói: “Chơi đủ rồi, chúng ta đi vào thôi.”
Chơi đủ rồi? Thì ra tam sư huynh tùy ý để Tô Lạc chơi nàng?
Nhận rõ sự thật này rồi, Lý Dao Dao nắm chặt tay kêu răng rắc.
Lúc này, ánh mặt trời nhô lên cao, vừa lúc chiếu vào một gốc cây cổ thụ.
Dưới bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163176/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.