Một câu nói mang theo mê hoặc, như đang ra sức dự dỗ người khác lựa chọn khiêu chiến cấp độ tử vong.
Ngay khi câu nói này vừa vang lên, trên bức tường cũng đã đồng thời xuất hiện bốn khối ngọc bích.
Cấp bình thường, cấp khó khăn, cấp tinh anh và cấp tử vong, bốn lựa chọn.
Nam Cung Lưu Vân híp đôi mắt lại, sâu trong đôi mắt là cao thâm khó đoán.
Lạc Hạo Thần lạnh lùng cười: “Cấp tử vong? Chúng ta cũng không phải đồ ngu, sao có thể sẽ chọn cấp tử vong.”
Lạc Điệp Y cũng cười nói: “Cấp bình thường quá dễ, chúng ta vẫn nên chọn cấp khó khăn.”
Tư Đồ Minh và Lý Dao Dao còn chưa truyền tống tiến vào, cho nên còn chưa bỏ phiếu xong.
Đôi mắt thâm thúy của Nam Cung Lưu Vân liếc nhìn bọn họ một cái, quyến rũ tà mị, sâu không lường được.
Một tàn ảnh hiện lên, hắn đã xuất hiện trước mặt bốn khối ngọc bích kia.
Cấp bình thường, cấp khó khăn, cấp tinh anh và cấp tử vong xếp theo thứ tự từ phải sang trái.
Ngón tay với khớp xương rõ ràng của Nam Cung Lưu Vân không chút do dự ấn vào cấp tử vong.
“Ha ha ha ha ha… Rốt cuộc lại có người chọn cấp tử vong, ha ha ha!”
Tiếng cười điên cuồng khí phách vang lên bên tai tất cả mọi người, khiến màng nhĩ vô cùng đau.
Lạc Điệp Y và Lạc Hạo Thần trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ, hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào.
“Đùng!”
Cửa điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163174/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.