“Lý Dao Dao thật đáng giận!” Tử Nghiên buồn bực đến nỗi muốn gãi đầu bứt tóc.
Bắc Thần Ảnh nôn nóng nói: “Nhanh nghĩ cách đi, lão gia hỏa đó mà tỉnh lại, thì ai có thể ngăn cản được ông ta chứ?”
Hơi thở cường đại cổ xưa kia càng ngày càng nồng đậm, khiến người khác cảm thấy như có người cướp đường thoát của mình.
Bắc Thần Ảnh tuy rằng không biết lão già này đến tột cùng là mạnh đến mức nào, nhưng mà hắn có thể khẳng định rằng, từ lúc chào đời tới nay, trong số những người hắn từng gặp qua, thì hơi thở của ông ta là cường đại nhất, khủng bố nhất.
Sắc mặt Nam Cung Lưu Vân cũng âm trầm tới cực điểm, bởi vì hắn không thể nắm chắc được nửa phần thắng.
“Kẽo kẹt kẽo kẹt…” Cái nắp quan tài nặng nề kia phát ra một loạt tiếng vang. Mỗi một tiếng vang đều giống như tiếng trống trận, hung hăng đánh vào trái tim mọi người.
“Cảnh giác, chuẩn bị chiến đấu!” Nam Cung Lưu Vân tiến lên trước một bước, đứng ở đằng trước mọi người.
Lúc này, khuôn mặt hắn lạnh như băng, nghiêm túc chưa từng thấy.
Từ quan tài thần bí kia phát ra vài tiếng vang, rồi ngưng lại.
Nhưng mà lại khiến lòng mọi người bồn chồn…
Quả nhiên!
Không bao lâu, chỉ nghe thấy tiếng lách cách vang lên thật lớn.
Cái nắp quan tài dày nặng kia hung hăng bật ra, rơi xuống mặt đất, khiến sàn nhà bằng cẩm thạch trắng bị nát vụn.
Bên trong quan tài im ắng, đen như mực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/2394120/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.