Khuôn mặt tuấn tú của hắn hiện lên một nụ cười lạnh lùng quỷ dị: “Dám đuổi theo? Muốn chết!” 
Nam Cung Lưu Vân dùng tay kết ấn, từng ấn ký bay ra từ trong tay hắn lơ lửng giữa không trung, 
“Ngươi mới muốn chết!” Ông chú người sắt rốt cuộc cũng nói ra câu nói đầu tiên trong đời hắn.  
Cánh tay phải của ông chú người sắt được bao trùm một tầng kim loại sáng bóng, tầng kim loại sáng bóng này không ngừng lan tràn khắp toàn thân, bao trùm toàn bộ thân thể cao lớn của hắn. 
Tầng kim loại này là lớp phòng ngực cường đại nhất của hắn. 
Lúc này hắn lại sử dụng lớp phòng ngự này là vì trận mưa to đang rơi xuống co khả năng ăn mòn rất cao, nếu không bảo vệ, thân thể của hắn sẽ bị bỏng.  
Nam Cung Lưu Vân thấy hắn bảo vệ tốt từng cm trên người, đuôi lông mày hơi nhướng, đôi mắt hiện lên ý cười lạnh quỷ quyệt: “Phải không? Vậy nhìn xem ai mới là kẻ đang tìm chết!” 
Vừa dứt lời, Nam Cung Lưu Vân đã đánh thẳng tới chỗ của ông chú người sắt! 
Ông chú người sắt cũng như liệp báo đánh tới chỗ Nam Cung Lưu Vân!  
Hai người giương cung bạt kiếm, sinh tử chạm vào là nổ ngay! 
Mắt thấy hai người đã sắp đụng vào nhau, ấn ký torng tay Nam Cung Lưu Vân phải khó khăn lắm mới kết được. 
“Hưởng thụ cho tốt đi!” Nam Cung Lưu Vân cúi người xuống, Trừng Ảnh Kiếm vẫn giống như lúc trước chạy vòng quanh dưới đất.  
Lúc này, ông chú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/2394037/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.