Chương trước
Chương sau
Mà bên này, Dạ Hi bị Thương Diên đuổi ra, cũng không hề nhàn rỗi. Đã có Thương Diên bảo hộ cho Quân Mặc Hiên, vậy nàng sẽ vì hắn mà bảo vệ Thiên Thần.
Thanh lý môn hộ, huyết tẩy kinh thành Thiên Thần, chính là chuyện kế tiếp Dạ Hi làm. Cùng lúc đó, Dạ Đại Sơn cũng thả lời, trở về Thiên Thần đảm nhiệm trấn quốc đại tướng quân.
Danh tiếng của Dạ Đại Sơn rất cao, lời nói của ông thành công dọa lùi các tiểu quốc nóng lòng xung quanh. Để dưới tình huống Thiên Thần hỗn loạn nội bộ, miễn phải bị các nước khác thôn tính tiêu diệt.
Sáng sớm, Dạ Hi mang theo đám người Vân Thanh Phong tới phủ thừa tướng, làm một trận huyết sát. Bao gồm hạ nhân, tiểu hài tử không một ai may mắn thoát nạn. Kế tiếp là quý phủ nhị hoàng tử, phủ thái tử, Binh Bộ Thị Lang, Lễ Bộ Thị Lang... Hơn mười vị quan viên triều đình toàn bộ đều bị Dạ Hi xét nhà huyết tẩy.
Trừ phủ tướng quân và phủ thái phó, quan viên lớn lớn nhỏ nhỏ ở kinh đô đều bị bao vây tiêu diệt. Chẳng qua có một số người không trực tiếp tham dự, Dạ Hi lựa chọn bỏ qua cho bọn họ.
Mà phủ tướng quân do có Dạ Đại Sơn lên tiếng, lần này Dạ Viễn Thiên vẫn chưa tham gia vào đấu tranh của thái tử và nhị hoàng tử, nên may mắn thoát nạn. Đồng thời, do Âu thái phó là ân sư của hoàng đế, làm người chân chính, từ đầu đều đứng đúng chỗ bên cạnh hoàng thượng, cho nên cũng không bị huyết tẩy.
Giải quyết xong quan viên kinh thành, Dạ Hi vươn ma trảo tới hậu cung hoàng đế. Từ sau khi hoàng đế được cứu ra thì luôn luôn ngây ngốc trong tẩm cung, ngoài phòng có người của Huyết Sát canh giữ.
Mặc dù biết Dạ Hi nhìn cái gì, Quân Thiên Dịch cũng bất lực, chỉ hy vọng đối với các nhi tử nữ nhi của ông, Dạ Hi có thể thủ hạ lưu tình.
Hiển nhiên, nguyện vọng của Quân Thiên Dịch cũng không được thực hiện, khi Dạ Hi đi đến tẩm cung hoàng đế, Quân Linh San đang thương lượng với hoàng hậu nghĩ cách làm sao cứu viện Quân Mặc Lâm. Lúc trước khi Quân Mặc Hiên tiến giết hoàng cung, đã nhốt thái tử lại. Sau này bởi vì Dạ Hi gặp chuyện không may, hắn chưa kịp thẩm vấn, cho nên thái tử vẫn đang bị nhốt ở Long Môn.
“Dạ Hi, ngươi thật to gan, dám dẫn người xông vào tẩm cung hoàng hậu,” Quân Linh San này ngu ngốc, hiện tại còn chưa biết rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Thấy Dạ Hi kiêu ngạo tiến vào như vậy, lập tức tức giận.
Dạ Hi cười lạnh, cuồng vọng nói: “Một người cũng không chừa.”
Vừa dứt lời, người phía sau bắt đầu hành động. Hoàng hậu đã có dự kiến trước, đã sớm phái người bảo hộ tẩm cung, chỉ là chút người này của hoàng hậu căn bản không đủ nhìn.
Vài tên không có bản lĩnh, đã bị Dạ Hi giải quyết. Lúc gần đi, Dạ Hi nhìn hoàng hậu sắp tắt thở, lạnh lùng nói: “Hẳn là người nên thấy may mắn, lần này thái tử làm phản không có tìm tới Âu gia, bằng không Âu gia của các người cũng đã đoạn tử tuyệt tôn rồi.”
Nói xong, không để ý tới phản ứng của hoàng hậu liền rời đi. Ngay sau đó Đức phi nương nương và một vài vị phi tử tương đối được sủng ái trong cung, toàn bộ bị Dạ Hi huyết tẩy. Còn những người đã từng khi dễ Quân Mặc Hiên, Dạ Hi cũng không buông tha.
Huyết tẩy toàn bộ, vẻn vẹn ba ngày ba đêm, kinh thành Thiên Thần đều chìm trong gió tanh mưa máu. Mà trận huyết tẩy này, không chỉ khiến người Thiên Thần không dám coi thường Dạ Hi, ngay cả toàn bộ đại lục, cũng nhớ kĩ Dạ Hi cuồng vọng bá đạo này, nữ tử tâm ngoan khát máu nhưng lại vô cùng si tình.
Tục ngữ nói, tức sùi bọt mép vì hồng nhan, mà Dạ Hi lại là tức sùi bọt mép vì lam nhan. Được thế tử như thế, còn cầu gì hơn.
Sau khi mọi chuyện trở về yên tĩnh, Dạ Hi theo Thương Diên rời đi. Từ sau khi Thương Diên đuổi nàng ra ngoài, nàng chưa hề gặp qua Quân Mặc Hiên, cũng không biết hắn có gặp chuyện gì hay không.
Nhưng những chuyện này, Dạ Hi không dám hỏi, sợ nhận được kết quả không thể chịu đựng. Hơn nữa nàng tin cho dù hỏi Thương Diên cũng không phải nhất định để cho nàng gặp Quân Mặc Hiên.
Kỳ thực Dạ Hi không biết, Quân Mặc Hiên còn đang ở dưới đáy hồ, ít nhất hắn cũng phải ở dưới đáy hồ một năm, mà toàn bộ những việc này ngoài Dạ Đại Sơn ra không hề có kẻ nào biết được.
Chẳng qua sau này có người đồn đãi, trong một đêm hồ nước phía sau núi nhiệt độ tăng cao. Mặt hồ sôi trào bọt khí, toàn bộ sinh vật trong hồ đều chết hết.
Đã từng có người không tin ném một con gà vào trong hồ, song khi hắn vớt lên, con gà kia rõ ràng đã bị nấu chín rồi.
Đến lúc này, không có người dám tới gần hồ nước phía sau núi. Cũng chính bởi vì như thế, Quân Mặc Hiên mới có thể ở dưới đấy hồ hơn một năm mà cũng không bị người phát hiện.
Bân này, Dạ Hi đi theo Thương Diên tới một địa phương có tên là Điệp cốc, nơi này cảnh sắc tuyệt đẹp, tựa như thế ngoại đào viên. Nhưng mà Dạ Hi thế nào cũng không thể vui nổi, bởi vì lòng nàng không ở Điệp cốc, mà hướng về Thiên Thần phía xa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.