Thấy thế, Dạ ViễnThiên thở dài nói: “Tiểu nữ Dạ Hi mặc dù đã được gả vào hoàng thất,nhưng phẩm hạnh ác liệt, giam giữ sinh phụ (phụ thân sinh ra mình),cấukết Huyết Sát, giết hại ruột thịt. Dạ gia đời đời trung lương lại có một người đại nghịch bất đạo như vậy, bản tướng quân cảm thấy rất hổ thẹn.Thế nên, hôm nay bản tướng quân mời lão tổ tông Dạ gia rời núi thanh límôn hộ, còn thỉnh các vị làm chứng.”
Dạ Viễn Thiên nói vô cùngtình chân ý thiết, trong mắt còn mang theo vài phần hối hận, thoạt nhìngiống như thật sự có loại chuyện này xảy ra vậy!
Lời này vừa nóira, mọi người đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai mà không biết lão tổtông của Dạ gia, ông ấy là nguyên lão tam triều, trấn quốc đại tướngquân của Thiên Thần. Hai mươi năm trước đột nhiên từ quan biến mất không thấy, nhưng hoàng thượng vẫn giữ quan hàm của ông ta lại.
Dạ Hicười lạnh, Dạ Viễn Thiên này thật đúng là âm hồn bất tan, nghĩ đủ mọicách để giết chết nàng. Cũng đúng, bây giờ nàng là Hiên vương phi, mà Dạ Viễn Thiên chỉ là một tướng quân bình thường, nếu muốn định tội chonàng là điều không thể nào. Nhưng lão tổ tông Dạ gia, đức cao vọngtrọng, nếu ông ấy ra mặt, cho dù là hoàng thượng cũng không thể phảnđối.
Chẳng qua, cho là mang lão tổ tông ra thì Dạ Hi nàng sẽ sợsao, quả thật là nói dóc. Nhưng mà, khi lão tổ tông Dạ gia xuất trướng,cả Dạ Hi lẫn Quân Mặc Hiên đều ngây ngẩn cả người.
Lão tổ tông Dạ gia không phải ai xa lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-phuc-hac-sung-cuong-phi/1635592/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.