Tuyết Ẩn nghe vậy thì ngẩn người, dùng trang sức màu đỏ dài mười dặm cưới mình? Não của tên Âu Nhan Mộ này bị cháy hỏng rồi hả, nhưng bây giờ có muốn từ chối cũng chẳng được nữa, người đã biến mất rồi, đúng là trốn lẹ thật.
"Sao thế, đang suy nghĩ xem có nên gả cho hắn không hả?"
Bên tai chợt vang lên một giọng nói lạnh lùng, làm cả người Tuyết Ẩn run lên nhè nhẹ, chết tiệt, sao vừa đi được một tên, thì lại tới thêm một tên nữa vậy.
"Sao ngươi lại tới đây?" Tuyết Ẩn xoay người nhìn Ly Thiên Dạ.
"Có phải nếu bổn vương không đến, nàng sẽ suy xét muốn gả cho hắn không?" Ly Thiên Dạ nhìn thẳng vào mắt nàng, nếu nàng dám nói chữ “có”, hắn nhất định sẽ quấn nàng lại, trực tiếp bắt về Tây Á đế quốc.
"Không." Tuyết Ẩn đáp lại chắc nịch, cái gì mà suy xét, nàng đến nghĩ cũng không hề.
Nàng vừa nhìn thấy Âu Nhan Mộ trong lòng đã có cảm giác muốn tránh né, không thích hắn lại gần, sao còn có thể suy xét được chứ.
"Vậy nếu là bổn vương thì có suy xét không?" Ly Thiên Dạ nghe vậy, đôi mắt sáng bừng lên nhìn Tuyết Ẩn.
Không hổ là nữ nhân mà hắn nhìn trúng, đối mặt với một nam nhân vĩ đại hấp dẫn như Âu Nhan Mộ vậy mà không hề có một tia dao động.
Nhưng mà cũng không thể nào không lo lắng được, Âu Nhan Mộ có điều kiện rất tốt, có vẻ ngoài, có quyền lực, nàng vẫn có khả năng sẽ động tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-mi-hau-trieu-hoi-su-xinh-dep/2684817/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.