"Ngươi xấu hổ rồi , tốt lắm, đi nghỉ ngơi đi, ta không sao :" Tuyết Ẩn không khỏi cảm thấy trong lòng ấm áp, nàng nếu đã nghi ngờ thì sẽ không dùng người, dùng người thì sẽ không bao giờ nghi ngờ : Làm vậy bởi chuyện trước kia, vẫn luôn canh cánh trong lòng :
"Tiểu thư cũng nghỉ ngơi đi, đại lý tông chủ cùng nhị hoàng tử ở lại chắc sẽ nhiều ngày, sợ là không thể tránh gặp mặt lần nữa :"
" Đã biết :" Hiện tại Tuyết Ẩn không có ma pháp lợi hại như kiếp trước, tự nhiên là không có cách nào chống đỡ được khi ở ngoài lạnh quá lâu :
Chỉ hy vọng mau chóng tìm ra cách giải quyết để nàng có thể ngưng tụ linh lực mới là quan trọng, nếu không nàng làm sao có thể trả thù cho bản thân mình được, làm sao có thể giải oan cho nương :
Băng Ngưng nhìn thoáng qua Tuyết Ẩn, liền đóng cửa đi ra ngoài, đêm nay tiểu thư có chút kỳ quái, trên người mang theo nhàn nhạt đau thương, là nhớ tới phu nhân sao?
Nàng thiệt tình hi vọng tiểu thư có thể mạnh khỏe, vậy là đủ rồi :
Băng Ngưng sau khi đi ra ngoài, Tuyết Ẩn lại ngồi xếp bằng, nàng không thể bởi vì không thể ngưng tụ linh lực, liền tạm thời không hấp thu linh khí, nàng còn muốn tu luyện Thanh Liên, sao có thể dễ dàng buông tha như thế được :
Sau một canh giờ, Tuyết Ẩn nhịn không khỏi muốn mắng chửi người, cái thân thể này, ngay cả linh khí đều ngưng tụ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-mi-hau-trieu-hoi-su-xinh-dep/2684471/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.