Editor: ChieuNinh
"Ầm - - "
Một bóng dáng tròn vo đột nhiên bay ra ngoài, nặng nề nện trên mặt đất, đập nát hai khối gạch.
"Nếu như còn có lần sau nữa, cái ta lấy, chính là đầu chó của ngươi." Lạnh lùng bỏ lại những lời này, Dạ Thất Thất không đếm xỉa đến ánh mắt kinh hãi của người ngoài, xoay người đi về phía đấu trường.
"Ngươi rất... Phốc!" Thủy Thanh Nguyên được người đỡ đứng lên, duỗi ngón tay run rẩy chỉ bóng lưng Dạ Thất Thất, uy hiếp còn chưa nói ra lời, thì vừa há miệng liền phun ra một búng máu, trong máu tươi còn trộn lẫn vài hạt màu trắng tròn tròn.
Nhìn kỹ, đúng là răng rơi đầy đất.
"Cải Tẩy Trích Công, Áo Áo Hách Lôi..." Đồ đáng chết, lão tử muốn giết ngươi! (tên của chiêu thức, dịch thuần Việt thì không có ý nghĩa gì nên mình để Hán Việt cho khí thế!!!)
Tiếng Thủy Thanh Nguyên kêu gào không có ai nghe hiểu được, cũng không có ai đi chú ý đến cùng là hắn nói cái gì. Đám người mới vây quanh Dạ Thất Thất đều tránh Dạ Thất Thất rất xa, mặt mũi tràn đầy hiếu kỳ.
...
"Họ tên?"
"Thủy Đình."
"Giới tính?"
"... Nam."
"Tuổi?"
"Mười sáu."
"Thân cao?"
...
Thời điểm cái người hỏi tới vấn đề thứ mười, Dạ Thất Thất nhịn không được mà nổi đóa!
"Ngươi bao nhiêu niên kỷ?" Dạ Thất Thất híp mắt, hỏi ngược lại nam tử trung niên đang kê khai thông tin cho nàng.
"Hả... Năm mươi hai." Không rõ tình hình, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223016/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.