Editor: ChieuNinh
Ước chừng qua một nén nhang, Đan Lão mới nặng nề thở dài một hơi, hai đầu lông mày mang theo bất đắc dĩ nồng đậm, ánh mắt phức tạp nhìn Lôi Dương nói: "Cũng được, chung quy ngươi cũng giống như hắn, trong huyết mạch kế thừa sự không cam lòng làm kẻ tầm thường của hắn, số mệnh mà, đây là số mệnh a!" Nói xong, Đan Lão ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, thuận gió mà đi.
Phía sau Đan Lão, Lôi Dương cắn môi dưới, sắc mặt ngưng trọng quỳ xuống phương hướng Đan Lão rời đi, nặng nề dập đầu ba cái.
Rồi sau đó đứng dậy, thu lại tất cả tâm tình, phảng phất như không có gì xảy ra nhanh nhẹn rời khỏi đó.
Từ đầu đến cuối, bọn họ đối thoại chưa vượt qua ba câu, ai có thể nghĩ tới, chỉ mấy câu nói ngắn ngủi ở nơi này, lại thay đổi vận mệnh một con người!
...
Hoa nở hai đầu, mỗi cành mỗi hoa.
Lúc đám người Lôi Dương dẫn đầu Dạ Môn gây huyên náo gió mưa ồn ào ở Xích Hỏa học viện, thì ở phía xa xôi nghìn vạn dặm Dạ Thất Thất cũng nghênh đón một lôi đài thi đấu khác thường.
Nguyên do của việc này, phải nói trong lúc Dạ Thất Thất vô tình trêu chọc, thất thủ bị bắt, tỉnh lại nhìn thấy Hàn Thu, từ đó cũng hiểu rõ được Hàn Thu có quan hệ với chuyện hàng loạt dân trong thành Viêm Hỏa Thành bị tàn sát, cùng với cha mẹ của nàng mất tích. Nàng quyết định lấy bất biến ứng vạn biến, đáp ứng Hàn Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223015/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.