Editor: ChieuNinh
Nghe vậy, trong nội tâm Dạ Thất Thất cười lạnh.
Xem đi, cũng biết ngay là không có chuyện tốt, cảm tình trước đó là đào hố sẵn chờ nàng đây!
Cái gì mà ân cứu mạng, cái gì mà cho ta mười năm, đều là ngụy trang, mục đích thực sự đều ở phía sau!
Nhìn trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo vài phần yêu tà của Hàn Thu, Dạ Thất Thất lại không dậy nổi nửa phần thưởng thức. Với nàng mà nói, Hàn Thu thật sự chỉ giống như một gốc cỏ độc có bề ngoài xinh đẹp đẹp mắt, chỉ nhìn từ xa mà thôi, không thể đến gần, nếu không nhất định sẽ bị độc đến thê thảm vô cùng, thậm chí quăng luôn tính mạng.
"Như Hàn huynh mong muốn, hai ngày sau, nhất định Hàn huynh có thể thấy được bóng dáng của tại hạ ở trong trận thi đấu tuyển chọn của Thủy gia." Dạ Thất Thất duỗi ra bàn tay trắng nõn, động tác hào phóng, thần thái tự nhiên cầm lấy ấm trà, rót đầy nước trà trong chén trước mặt Hàn Thu, rồi sau đó mới thêm đầy nước trà trong chén của mình, nâng chung trà lên cười nhạt một tiếng, nói: "Chuyện hôm nay, đa tạ Hàn huynh ra tay, tại hạ lấy trà thay rượu kính Hàn huynh một ly. Hy vọng lần sau gặp mặt, ngươi và ta còn có thể có nhã hứng ngồi xuống thưởng thức trà như thế."
Nói xong, trước khi Dạ Thất Thất uống cạn chén trà nóng hổi, nhẹ nhàng thổi ra một hơi vào trong chén trà, vốn là nước trà nóng hổi lập tức trở nên có nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223002/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.