Editor: ChieuNinh
"... Ta giảm cân, để ăn ngươi với cơm, không hợp khẩu vị của ta." Dạ Thất Thất trên dưới quan sát Ngọc Thương Tuyền một phen, sâu kín toát ra một câu như vậy.
Mọi người: "..."
Ngọc Thương Tuyền: "..."
...
"Đây là học muội cự tuyệt ta sao?" Ngọc Thương Tuyền trái một câu học muội, phải một câu học muội, làm cho Dạ Thất Thất có loại cảm giác bị đùa giỡn.
"... Ngươi đoán?" Dạ Thất Thất nhướn mày, khóe môi khẽ gợi lên nụ cười nhạt tà tứ.
Ngọc Thương Tuyền cảm thấy người thiếu nữ này làm cho mình càng ngày càng nhìn không thấu, nàng giống như một cái hắc động sâu không thấy đáy, thần bí mà nguy hiểm, nhưng lại lộ ra hơi thở thần bí mê người.
Lần đầu tiên, Ngọc Thương Tuyền có loại cảm giác này!
"Học muội có thể cho ta một lý do hay không? Ít nhất để cho ta biết rõ tại sao mình bị cự tuyệt?" Ngọc Thương Tuyền thật giống như đột nhiên thay đổi người thành khác, vẻ mặt thâm tình nhìn qua Dạ Thất Thất, giống như hắn thật sự thâm tình cỡ nào.
Khóe miệng Dạ Thất Thất co giật vài cái, công tử Ngọc Thương Tuyền huynh, ngươi xác định ngươi không phải là con khỉ mời tới gây cười chứ?
"Có bệnh thì phải sớm trị, Ngọc công tử đừng thẹn thùng, nam nhân thôi, có chút bệnh gì đó không tiện nói ra cũng đúng là bình thường. Bây giờ Ngọc công tử còn trẻ tuổi, có bệnh tật sớm chữa trị mới sẽ không ảnh hưởng đến tương lai." Dạ Thất Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222853/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.