Gió lạnh gào thét, sói tru điếc tai!
Dạ Thất Thất đen mặt tựa ở trên một thân cây, trong tay cầm một đóa hoa không biết tên bị vân vê bấy nhầy, cách thật xa cũng cảm giác được oán khí trên người nàng phát ra.
"Ngươi... Ngươi ngươi thoa thuốc..." Phong Tháp Tháp cầm lấy một hộp thuốc mỡ đi tới, nhìn xem đầu ngón tay nhỏ của nàng sưng đỏ nhỏ giọng thương lượng.
"Ta là rắn độc mãnh thú sao? Ngươi sợ ta làm cái gì? Ta cũng sẽ không ăn ngươi." Dạ Thất Thất trừng Phong Tháp Tháp một cái, đoạt lấy thuốc mỡ trong tay hắn, xoay người không để ý tới hắn.
Được rồi, nàng thừa nhận nàng đang giận chó đánh mèo!
Nhưng vậy thì thế nào? Nàng chính là tùy hứng, chính là phát giận, khó chịu cắn nàng đi!
"Đừng đừng đừng... đừng nóng giận, hắn cũng bị ngươi dạy dỗ rồi, về sau khẳng định không dám." Phong Tháp Tháp mếu máo, con mắt ửng hồng, yếu ớt vươn tay kéo vạt áo của nàng, dè dặt mở miệng.
Dạ Thất Thất cau mũi, cúi đầu lấy thuốc mỡ Phong Tháp Tháp đưa xoa trên đầu ngón tay. Trong lòng thầm mắng con khỉ hài tử ngoan độc kia, nhai cả đầu ngón tay của nàng đều bị máu ứ đọng biến thành màu đen, nàng thực hoài nghi con khỉ hài tử kia có phải muốn cắn xuống đầu ngón tay nàng ăn hết hay không.
Dạ Thất Thất ở bên này đang tức giận, cái tiểu phá hài kia cũng ôm đại lưỡi hái của hắn đang phát giận, vểnh miệng trề môi kêu gào những điều người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222811/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.