Nhìn sang theo vị trí Phong Tháp Tháp chỉ, đám người Dạ Thất Thất kể cả bản thân là linh hồn Triệu Hoán Sư Lôi Dương đều sợ ngây người...
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên hết sức yên tĩnh, ánh mắt Dạ Thất Thất trong phức tạp mang theo một tia ghét bỏ nhàn nhạt liếc nhìn Lôi Dương một cái, ho nhẹ hai tiếng cắt đứt an tĩnh quỷ dị này.
"Khụ... Lôi Dương, ngươi xác định ngươi không có vẽ sai bùa chú triệu hoán? Nếu không thì ngươi lại họa một cái đi!" Dạ Thất Thất cảm giác mình đã nói đến phi thường phi thường uyển chuyển, nếu Lôi Dương còn cảm thấy bị thương tự tôn thì nàng cũng không có biện pháp.
Không phải là nàng đả kích Lôi Dương, thật sự là hắn làm được chuyện quá không đáng tin mà!
Lôi Dương họa bùa chú triệu hoán nhưng lại triệu hoán đi ra không phải là cái linh hồn cường đại gì. Đó chính là một tiểu hài tử ba bốn tuổi, trên vai khiêng một lưỡi hái lớn so với người hắn còn cao hơn đi đường đều lung la lung lay, béo ụt ịt giống như bánh bao thịt, lại còn cởi truồng... Trông cậy vào tiểu hài tử này cứu bọn họ? Lôi Dương, ngươi xác định ngươi không phải là Thanh Lang mời tới chọc cười sao?
Dạ Thất Thất liếc mắt, đi đến bên cạnh Lôi Dương trực tiếp truyền vào trong đầu hắn một màn mình trông thấy này.
"Khụ khụ... Cái kia, triệu hoán thuật của ta còn chưa luyện quen, không thể khống chế linh hồn triệu hoán đến, chỉ có thể dựa vào vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222810/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.