Chương trước
Chương sau
Vì thế, những người khác đều lui xuống, Vương thị thở dài một hơi, sợ phượng thường vũ lại chọc giận Thừa tướng nên đi thường vũ các nói phượng thường vũ tới lan uyển cùng bà, bên cạnh phân phó hạ nhân dọn dẹp tứ trúc các bên cạnh thường vũ các, đương nhiên viện này so với thường vũ các thì nhỏ hơn rất nhiều, lúc trước thường vũ các là nơi ở của lam thị cùng phượng ngâm cửu, cũng là viện lớn nhất trong phủ thừa tướng, cho nên Vương thị cùng phượng thường vũ tất nhiên là không cam lòng dọn ra ngoài, Vương thị cố ý để phượng thường vũ dọn đến tứ trúc các, hi vọng thái tử thấy được sẽ cho rằng phượng ngâm cửu quá ngang ngược, đồng thời hi vọng phượng Thừa tướng nhìn phượng thường vũ chịu ủy khuất như vậy thì có thể giảm nhẹ hình phạt.
Phượng ngâm cửu theo sau lưng thừa tướng, hướng về phía thư phòng. Thừa tướng vừa đi vừa âm thầm quan sát đại nữ nhi của mình, thầm nghĩ ︰đứa nhỏ này không có lớn lên cùng mẫu thân, lại có thể bình tĩnh thong dong, không kiêu không nóng nảy. Đúng là đứa nhỏ của gia tộc lam thị, ai, đáng tiếc dung mạo lại quá dọa người, nếu nhị nữ nhi của hắn cũng có tâm tính như vậy thì tốt rồi. Lúc này trong lòng phượng Thừa tướng vẫn thiên về phía phượng thường vũ, dù phượng ngâm cửu có dung mạo hay không cũng là người không có giá trị để hắn lợi dụng.
vào thư phòng, phượng Thừa tướng liền ngồi trên ghế không nói lời nào, hạ nhân thấy sắc mặt phượng Thừa tướng không tốt cũng không dám lưu lại, chuẩn bị trà liền rời đi, phượng ngâm cửu ngồi đối diện với Thừa tướng, cũng không nói lời nào chỉ tiếp tục uống trà, thấy phượng ngâm cửu vẫn không nói cũng không hỏi mình gọi nàng đến thư phòng có chuyện gì, hơn nữa nữ nhi này thật sự quá mức bình tĩnh, khiến cho hắn không biết mở lời thế nào, vì thế nhấp một ngụm trà, liền nói ︰”Khụ khụ, cửu nhi, ngươi nói xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đang yên lành thì làm sao muội muội ngươi liền biến thành trắc phi?”
Phượng ngâm cửu vẫn không trả lời, phượng Thừa tướng có chút tức giận, khẩu khí liền hô lớn︰”Ngươi rốt cuộc nói gì với thái hậu, hay ngươi làm gì không đúng mực khiến cho thái hậu tức giận, để muội muội ngươi từ chính phi trở thành trắc phi? Ngươi dám nói chuyện này một chút cũng không quan hệ với ngươi?”
Lúc này trong lòng Phượng ngâm cửu thật sự rất khinh thường, nàng lập tức đứng lên nói ︰”Phụ thân, ta không đúng mực chỗ nào, người cho rằng ta làm gì đắc tội với thái hậu sao, thái hậu đau lòng ta còn chưa đủ, thế nào bởi vì ta liền giáng tội lên người phượng thường vũ, càng không thể có chuyện khiến cho phượng thường vũ từ chính phi biến thành trắc phi, huống hồ, hôm nay hoàng thượng cũng ở đó, một câu không cẩn thận liền đầu rơi xuống đất, ta sẽ không biết đúng mực mà nói bậy bạ sao, phụ thân, nếu hôm nay không phải thái hậu đau lòng vì ta, phượng thường vũ ngay cả trắc phi cũng không làm được, người cũng nên biết hôm nay thái hậu nói những gì, ta một lòng thấy phượng thường vũ si tình nên không đồng ý gả cho thái tử, nói rõ hơn, ta không tiếc lấy dung nhan hạ thấp bản thân mình, sợ tương lai phượng thường vũ ở hậu viện của thái tử bị người đâm sau lưng, không để phủ Thừa Tướng hổ thẹn, cho nên ta quỳ trước thái hậu thỉnh cầu bà hủy bỏ hôn ước, thành toàn cho muội muội, kết quả phụ thân không những không tin ta, còn nghi ngờ ta, lại không có ai vì ta mà đứng ra nói một lời công đạo.”
Phượng Thừa tướng híp mắt nhìn chằm chằm phượng ngâm cửu, thấy phượng ngâm cửu không có phản ứng gì, lời nói đầy lý lẽ, hợp tình hợp lý, trong giọng nói còn lộ ra sự ủy khuất, thật đúng là nhìn không ra phượng ngâm cửu nói thật hay nói giả, hắn liền nói︰”Ta sẽ tìm cho ngươi một mối hôn sự tốt, ngươi không cần ủ rủ như vậy, nhưng mà thái hậu rốt cuộc đã nói cái gì?”
“Phụ thân, thái hậu nương nương nói, nếu phượng thường vũ muốn gả cho thái tử, chỉ có thể lấy vị trí trắc phi để gả vào, bởi vì phượng thường vũ không có thân phận, nàng cũng chỉ là thứ nữ, căn bản không có tư cách gả cho thái tử làm chính phi.” Phượng ngâm cửu nhấp một ngụm trà tiếp tục nói ︰”Thái tử thực sự cùng nhị muội tâm đầu ý hợp nên không đồng ý quyết định của thái hậu, khi ấy liền giận dữ lý luận cùng thái hậu và hoàng thượng, nhưng vừa nói một câu thì thái hậu liền tức giận, người nói nếu nhị muội không muốn làm trắc phi, thì để nàng làm thị thiếp, không phải nói tâm đầu ý hợp sao, vậy thì thân phận cũng đâu có quan trọng, nếu còn không hài lòng thì hôn sự này liền hủy đi, không có cách nào, lúc này điện hạ mới miễn cưỡng đồng ý, phụ thân, người nghĩ đi, chỉ sợ thái hậu nương nương không chấp nhận được câu tâm đầu ý hợp.” Phượng ngâm cửu trả lời chân thực không giả bộ, mà phượng Thừa tướng cũng không nhìn ra phượng ngâm cửu suy nghĩ cái gì, muốn nói lại thôi, nhưng ở trong lòng có sự khó hiểu.
Thất sách, hoàng cung là địa phương như thế nào, thái hậu là nhân vật gì, trong trường hợp này chỉ sợ không có thiện cảm với những người tâm ý tương thông, người trong hoàng cung sao có thể đặt chân tình lên đầu, hơn nữa sau này thái tử sẽ là người kế thừa đại thống, càng không thể vì một nữ tử mà buông lỏng bản thân mình. Cho nên, thái hậu đánh phủ đầu trước, hắn nghĩ cho dù phượng ngâm cửu không trở về, thì nữ nhi của hắn chỉ sợ cũng lấy thân phận trắc phi để gả qua, chuyện này không phải trừng phạt phượng thường vũ mà là làm cho hắn xem, để hắn cúi đầu thấp một chút.
Vì thế cuối cùng nói ︰”Tốt lắm, ngươi về thanh hà viên thu dọn đồ đi, dọn xong thì đi phong ngâm các, ta sẽ nói vũ nhi chuyển ra ngoài.”
“Uh, đa tạ phụ thân.” Phượng ngâm cửu nói câu này là muốn thật sự cảm ơn phượng Thừa tướng.
Phượng ngâm cửu liền trở về thanh hà viên dọn đồ, nói là dọn nhưng thật ra chỉ có mấy tay nải và một vài món quần áo, bởi vì hôm qua phượng ngâm cửu có dự cảm chỉ cần thái hậu triệu kiến nàng thì nàng sẽ có cơ hội chuyển tới phong ngâm các, đơn giản là thái hậu đau lòng cho mẫu thân nàng.
Thường vũ các, đèn đuốc sáng trưng
Dọn xong phượng ngâm cửu ba người trực tiếp đi tới thường vũ các, mà lúc này phượng thường vũ đã không còn ở thường vũ các, dự đoán lúc này nàng ta đang ở lan uyển oán giận vương thị. Như vậy thì đồ đạc vẫn chưa kịp dọn đi, thực xin lỗi, bản tiểu thư một cái cũng không muốn liếc nhìn.
Theo sau phượng ngâm cửu là tô ma ma, Vương thị lo lắng cho nên đã phân phó tô ma ma đi theo nàng, sợ nàng lấy đồ vật chiếm làm của riêng. Nhưng không nghĩ đến phượng ngâm cửu căn bản không xem trọng mấy thứ này. Mà trước kia, trong phong ngâm các kỳ thật có một mật thất nhỏ, nhưng bọn họ chắc hẳn là không biết, đương nhiên bí mật này là lam thị nói cho nàng, cho nên chỉ có phượng ngâm cửu mới biết được mật thất bên trong này.
Phượng ngâm cửu nhìn bảng hiệu trên đầu, phân phó nói ︰”Bích ảnh, đem nó hủy cho ta, nhìn mà phát hoảng; Thanh Ảnh đem toàn bộ xiêm y trong phòng, chăn mền đã sử dụng qua, còn ly bát chén đĩa, các thứ linh tinh khác toàn bộ đều ném hết ra ngoài cho ta.” Phượng ngâm cửu lại nhìn đến hộp đựng đồ trang sức và ngân lượng, bĩu môi tiếp tục nói ︰”Cái này hai người các ngươi chia ra.” Rồi mới nói Thanh Ảnh thu dọn xong thì đi truyền tin nói ngàn vũ cùng ngàn tuyết tới đây, thuận tiện gọi bọn tiêu ngọc lại, hảo hảo mở tiệc chúc mừng. Thanh Ảnh vui sướng bước vào phòng, có mấy nha hoàn tiến lên định ngăn cản đều bị bích ảnh không dấu vết đẩy ngã trên mặt đất.
“Tiểu...... thư, chuyện này sợ là không được?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.