Phượng ngâm cửu trong lòng nở hoa, cười ha ha một tiếng, Cuối cùng nàng cũng được giải thoát, trong lòng âm thầm vui sướng. Tuy rằng sắc mặt không biến hóa gì, nhưng trong mắt đã không còn nước, tất cả đều mang ý cười.
lúc này long dận đang cười cười nhìn phượng ngâm cửu, hắn không bỏ sót bất kỳ một biểu tình nào của nàng, long dận vừa nhìn vừa nghĩ ︰”Nhìn tiểu nha đầu vui vẻ như vậy, nào có bộ dạng thương tâm như vừa rồi, nói là để thành toàn cho muội muội nhưng thực chất là nàng không muốn gả cho thái tử, đây là dạng nữ tử gì, thú vị, thật sự là một tiểu hồ ly. nha đầu này nhìn sao hắn cũng thấy thuận mắt, cực giống ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.” Thấy ở đây không còn náo nhiệt nữa nên hắn liền nói ︰”Mẫu hậu, các người tiếp tục nói chuyện, nhi thần đi trước, ngày sau lại đến.”
vừa dứt lời thì tử nặc đã đẩy xe lăn đi tới, thái hậu thấy hắn chuẩn bị đi, chưa kịp nói gì thì long dận đã bước ra ngoài.
tử nặc lại phát hiện chủ tử của bọn họ cư nhiên vì một tiểu nha đầu mà tâm tình tốt hơn hẳn, giờ phút này khóe miệng khẽ cong.
Bên này xe ngựa chở phượng ngâm cửu cùng Thanh Ảnh và bích ảnh đã về tới phủ thừa tướng, tâm tình phượng ngâm cửu cực tốt, dọc đường đi còn khẽ ngân nga lời nhạc, chứng minh tâm tình của nàng thực sự tốt, Thanh Ảnh cùng bích ảnh thấy vậy liền che miệng cười.
Tới thanh hà viên phượng ngâm cửu dặn dò Thanh Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-cung-chieu-doc-phi-thuc-khuynh-thanh/1256109/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.