Ngày hôm sau là Chủ Nhật, từ sáng sớm, Hoàng Việt đã lập tức lấy xe chạy tới nhà kho địa bàn của anh Nhân cá chép, hắn muốn ngay lập tức chữa khỏi chân trái cho anh ta.
Hôm qua, gia đình Hoàng Việt cũng đã cùng người đàn ông bán vé số nọ lãnh 5 giải độc đắc của công ty xổ số kiến thiết Cần Thơ, tuy nói là nhận 10 tỷ nhưng thực chất chỉ có 9 tỷ thôi do còn phải đóng thuế cho nhà nước, nhưng nhiêu đó cũng đủ để khiến tâm trạng ba mẹ hắn hết sức mừng rỡ, phải biết 4 tỷ rưỡi làm được rất nhiều chuyện đó a!
Sau khoảng 15 phút, Hoàng Việt đã tới cổng nhà kho, Nhân cá chép lúc này đã chờ trước cổng, một mặt hết sức vui mừng.
“Việt, em nói có thể chữa khỏi chân trái cho anh là thật chứ?” Nhân cá chép vẫn còn đó chút hoài nghi.
“Đúng thế, chắc chắn là được ạ, mình mau vào tiến hành thôi anh!”
“Được, được! Mau mau!” Nhân cá chép đã không kịp chờ đợi.
Bước vào nhà kho, trong đây không gian rất trống trải, cũng không có đứa đàn em nào, Nhân cá chép dường như ở đây bế quan, xem ra anh ta rất chú tâm đến việc tu luyện, mà cũng phải, với vết thương nặng ở chân, nếu anh ta không liên tục truyền nội công vào thì tốc độ nó thối rữa phải nói là sẽ tăng nhanh gấp bội.
Ngồi xuống ghế, Nhân cá chép liền vén cổ chân ra, Hoàng Việt lúc này mới thấy, ống chân của anh ta có một màu sắc xám xịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250742/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.