“Trang, em lại đây, để Việt nó khám bệnh cho, Việt nó am hiểu y học lắm đấy, chắc chắn lần sau em mang thai sẽ không bị sảy thai nữa đâu!” Hải Đường công tử ân cần nói với Phương Trang, giờ phút này hẳn là cô ấy là người đau buồn nhất, nên dù cho có hơi buồn bã nhưng hắn cũng cố gắng không thể hiện ra.
Phương Trang nghe vậy, khuôn mặt khẽ hiện lên vẻ chột dạ, nói: “Lần sau nhé anh, tự nhiên em đau bụng quá!” Rồi sau đó chạy nhanh vào trong nhà, chắc là chạy vô toilet.
“Ồ...!” Hải Đường thấy Phương Trang chạy đi rồi thì cũng không nói gì thêm, dù gì để lần nào coi cũng được.
“Anh Đường, em có chuyện quan trọng phải nói với anh, nhưng anh nhất định phải bình tĩnh!” Hoàng Việt nghiêm túc nói, làm Hải Đường dấy lên nỗi lo âu, chẳng lẽ Phương Trang có vấn đề gì sao, hay là Hoàng Việt không chữa được?
“Ừ... Chú cứ nói!”
“Chị Trang không có thai!”
“Cái gì??” Hải Đường công tử bật thốt lên, nhưng còn chưa kịp đứng bật dậy đã bị Hoàng Việt kiềm lại, “Em nói là anh phải bình tĩnh mà!”
“Chú nói rõ ràng cho anh nghe!” Hải Đường công tử khuôn mặt đỏ như máu, gân guốc hiện lên rõ ràng, cực kỳ hung dữ, giống như có người giết cha hắn vậy.
“Em nhìn kỹ rồi, chị Trang chưa từng mang thai, em nghi ngờ chị ấy lừa anh!”
“Tại sao nó phải lừa anh?” Hải Đường công tử không hiểu nổi.
“Em không biết, có lẽ là muốn được anh sủng hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250503/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.