Hoàng Việt cũng không phải không có hỏa khí, đang tính nổi giận nói lại thì Yến Đức Nhuận sư huynh kéo kéo tay, ra hiệu bình tĩnh, hừ, để xem ngươi thắng ván cờ này bằng cách nào, phải biết nước đi ta chỉ là cách đơn giản nhất để phá thế hiểm này rồi a.
Chỉ có Hồng Bảo nghe lời Hoàng Việt nói, khuôn mặt khẽ lộ ra vẻ hoảng hốt, nhưng hắn che giấu rất kỹ, chỉ có hắn mới biết được thế cờ nào có thể phá giải thế công của mình, làm hắn phải nhìn Hoàng Việt bằng hai mắt khác, người này không chỉ rảnh thế cờ, lại còn hiểu nhân tính, biết được hắn định đi hướng đó, nếu như Phương Nguyên nghe lời đối phương mà làm ra thế cản đường, như vậy thì những nước sau của hắn sẽ không chiếm được bao nhiêu lợi thế nữa đó à...
"Tiểu tử, để yên cho sư huynh ngươi đánh đi!" Hồng Bảo dĩ nhiên sẽ không cho phép có ai phá hoại thế cục của mình lúc này, liền lên tiếng cảnh cáo Hoàng Việt, làm hắn cũng có chút tức cười, xem ra tên này vẫn là rất coi trọng trận giao thủ này, cũng phải, đối phương hẳn là đã ôm lòng hận Phương Nguyên sư huynh lâu rồi a...
Mà thật sự, nãy giờ Hoàng Việt quan sát cách tên Hồng Bảo chơi, thì biết hắn là một người khá âm hiểm, tên này chơi đủ loại ám chiêu, đúng là không như Phương Nguyên sư huynh, cực kỳ chính trực ngay thẳng, nhưng Hoàng Việt cũng không tiện nói thêm gì, tuy rằng hắn không ưa tên Hồng Bảo, nhưng đối với Phương Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250370/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.