"Sư phụ, con phải đi!" Hoàng Việt khẽ nói, Vân Du chưởng môn nghe xong, nhìn về Hoàng Việt, có chút đau lòng, nhưng vẫn ráng động viên: "Tốt, nam nhân chí tại bốn phương, chỉ cần con bảo trọng, đi chu du thiên hạ vẫn là rất tốt mà!"
Trong lòng Vân Du chưởng môn lúc này cũng đầy cảm khái, hắn thân là tiền bối, nhưng bước ra khỏi vòng ngoài Thiên Đảo cũng không được mấy lần, vòng trong tuy rằng hắn cũng đi sơ qua nhưng cũng không dám thâm nhập quá sâu, đằng này Hoàng Việt còn rất nhỏ, vậy mà đã đi đến Minh Giáo, lại còn muốn tiếp tục đi vào vòng trong phiêu bạt, đứa trẻ này đúng là trải qua quá nhiều chuyện, bây giờ thì ông đã hoàn toàn tin tưởng Hoàng Việt đã đột phá đến Hậu Thiên hậu kỳ, cũng tin tưởng những gì Minh Vĩ đại nhân nói là thật, quả thật giờ phút này Hoàng Việt ngoài mang trọng trách bảo vệ giang hồ nước Việt ra, còn phải lo cho an nguy của thiên hạ, ông cũng nghe qua Dương Siêu Quần tính cách không tốt lắm, lần này Hoàng Việt chọc đến hắn, nhất định hắn sẽ không dễ dàng tha thứ, ông cũng chỉ mong lần đi này, Hoàng Việt chỉ cần có thể giữ được tính mạng, tu vi thì tăng tiến chút đỉnh là đã tốt lắm rồi, hơn nữa, nếu chỉ bế quan một chỗ, hẳn là đối với người như Hoàng Việt cũng không phải là phương án quá khả thi, dù rằng ông rất muốn giữ Hoàng Việt ở lại nhưng rời đi mới là lựa chọn chính xác nhất cho hắn.
Hoàng Việt nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250241/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.