Trước mắt bao người.
Một con yêu thú thân hai màu đen trắng uy vũ hùng tráng đi ra.
Thủ vệ trêи tường thành một mảnh ồ lên, đều kinh sợ với vẻ bề ngoài của Cổn Cổn.
Cổn Cổn còn nhớ rõ chuyện lúc trước cùng Tiểu Bạch bọn họ thương lượng qua.
Đầu tiên là đánh bại một hai người thể hiển một chút thực lực. Sau đó lại đem Ma Tôn bọn hắn lừa đến dưới tường thành.
Hắn rít gào một tiếng, đứng dưới tường thành mắng ần lên. Ma quân phía sau trong tay cầm hỏa tiễn, chuẩn bị đốt lửa công thành.
Đám yêu thú vừa mở miệng liền hộc ra một đống ngôn ngữ yêu thú.
Thiên Thần một chữ cũng nghe không hiểu. Hắn hơi hơi nhíu mày, nhìn về phía Phương Sinh.
“Ngươi biết hắn đang nói gì không?”
Phương Sinh còn đang trang bức không phản ứng lại.
Mãi cho đến khi nhận thấy được một cỗ hơi thở nguy hiểm, mới ho nhẹ một tiếng, phiên dịch nói: “Hắn đang nói, đám thủ thành các ngươi đừng có không biết điều, nhanh mang sữa ra đây. Bằng không ta liền dẫn dắt ma quân công thành!”
Thiên Thần:……
Hắn hung hăng nhíu mày.
Trực giác nói cho hắn, con yêu thú trước mặt này thật sự nói như vậy.
Cổn Cổn còn đang nói không biết mệt.
Bạch Lang đếm một hai ba.
Nhìn thời cơ đã đến, liền đem con rối lúc trước Phong Vân Xu lưu lại phái xuống cùng Cổn Cổn quyết đấu.
Con rối kia không phải là người thật, tuy rằng làm cái thân thể giả để chứa đựng tu vi, nhưng nếu đánh nhau thật thì nó cũng chỉ là con gà nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483153/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.