Nhưng sư tôn chỉ nói tới đây rồi không nói nữa, chờ đến khi Bạch Lang muốn tìm tòi nghiên cứu, lại thấy hắn thu hồi ánh mắt.
Tiểu Bạch:......
Tuy rằng luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn không nghĩ ra.
Trực giác nói cho Tiểu Bạch Long, cẩn thận suy nghĩ kỹ sẽ có chuyện gì đó không tốt lắm.
Hai người trong bất tri bất giác đã đi tới nơi bí mật trong thành.
Phong Nguyệt Thành có được trận pháp hộ thành lưu lại từ thưở Thiên Đạo mới hình thành làm lá chắn.
Bốn mắt trận phân biệt ở đông nam tây bắc bốn phía tường thành.
Phong Vân Xu một người tu vi bình thường, sở dĩ có thể cai quản Phong Nguyệt Thành độc lập với năm châu đó là bởi vì đại trận hộ thành này.
Nếu người nào chưa được thủ vệ cửa thành kiểm tra cho phép tiến vào, khi tự tiện vào thành đều sẽ bị ngăn lại.
"Ước chừng chính là ở chỗ này."
Hai người ngừng lại chỗ mắt trận.
Yến Phất Quang híp híp mắt, thử ném một khối huyền thiết vào bên trong.
Trong khoảnh khắc, khối huyền thiết chém sắt như chém bùn kia đã bị nghiền thành bột phấn.
"Wow."
Bạch Lang kinh ngạc: "Trận pháp hộ thành này lợi hại như vậy?"
Yến Phất Quang lại không kinh ngạc như nàng.
Sau khi dò xét chung quanh một phen, lắc đầu nói: "Tuy rằng lợi hại, nhưng nếu là cường hành xông vào cũng không phải là không thể. Mắt trận có vị trí cố định, nếu đến lúc đó có người không bảo vệ tốt, để cho Ma tộc phá hư một chỗ trong đó, tự nhiên đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483145/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.