"A?"
Bạch Lang không nghĩ tới sư tôn sẽ nói như vậy, hơi ngẩn người.
Tiểu giác lặng lẽ đỏ lên.
Yến Phất Quang thấy thế lại mím môi.
"Khụ, nghĩ cái gì vậy, vi sư vừa rồi chỉ nói giỡn thôi."
Bạch Lang:......
Quả nhiên, sư tôn vẫn ác ma như trước.
Bất quá lời nói vừa rồi thì ra chỉ là nói giỡn sao.
Trong lòng Tiểu Bạch Long không biết vì sao lại có một tia thất vọng.
Nhưng nàng rất nhanh đã vứt chuyện này ra sau đầu.
Bởi vì bọn họ đã tới phủ thành chủ Phong Nguyệt Thành.
Nơi này lúc trước Bạch Lang với nhị sư huynh đã từng tới trộm đồ, cho nên rất quen thuộc.
Bọn họ ngự vân tới bên ngoài thì dừng lại, thị vệ thủ thành tựa hồ là thấy động tĩnh bên này, một đám cầm trường kích xông tới.
"Người nào, dám tự tiện xông vào phủ thành chủ?"
Tuy rằng đã nhận ra hai người này tu vi bất phàm, nhưng do chức trách trong người, đám thủ vệ không thể không chống lá gan lên hỏi một câu.
Yến Phất Quang vừa muốn mở miệng, Bạch Lang đã lấy ra lệnh bài.
"Ta là bằng hữu của thành chủ, ta tới tìm thành chủ các ngươi."
Bạch Lang sau khi tới đây đã biết sư tôn muốn làm gì.
Đây là muốn để nàng cùng với bằng hữu tốt nói lời tạm biệt!
Dù sao lần này rời khỏi Phong Nguyệt Thành cũng không biết bao lâu sau mới có thể quay lại.
Vân Xu giúp nàng nhiều như vậy, Bạch Lang cảm thấy vẫn nên đến chào tạm biệt mới được.
Sau khi thị vệ đi vào thông báo.
Bạch Lang quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483143/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.