Edited by Hari. 
Cừu Vân cảm thấy bản thân thật đáng xấu hổ. 
Hắn nghĩ lại, bản thân có lẽ không nên đem cơ hội được giải thoát nhường cho Ly Quỷ. 
Nếu hắn không nhường cho Ly Quỷ, thì bây giờ cũng không cần phải đối diện với hết thảy những thứ làm người tuyệt vọng trước mặt này. 
Y tu sư tỷ sau khi nói xong liền rời đi, Cừu Vân ngậm một búng máu trong cổ họng, quay đầu lại liền thấy hơn trăm đôi mắt của Hồi Xuân Đường đang lấp lánh có thần nhìn chằm chằm hắn, còn mang theo chút ý vị thâm trường. 
Cừu Vân:...... 
Hắn hít một hơi thật sâu, dùng ánh mắt lửa giận thiêu đốt hung hăng nhìn chằm chằm những kẻ không biết đang nghĩ cái quỷ gì kia. 
Sau khi dùng ánh mắt bức bách đối phương một đám người phải thỏa hiệp quay đầu đi mới run rẩy cắn răng dùng chân kéo chăn lên. 
Nhưng mà chuyện tốt thành đôi, họa không đến một cái. 
Mới vừa động một chút, Cừu Vân toàn thân lại cứng đờ. 
Mông hắn vốn dĩ còn chưa khỏi, lại Ly Quỷ bóp một cái, hiện tại bởi vì động tác quá lớn, trời đã có tuyết lại còn thêm sương giá, mông lại đau. 
Sắc mặt hắn lập tức cứng đờ, ở trước mắt bao người, đành phải hít một hơi thật sâu, giống như một con trùng, bảo vệ tay, gian nan xoay người một cái. 
Động tác kia thập phần cay mắt. 
Dù sao hiện tại bộ phận duy nhất mà Cừu Vân có thể dùng lực là cái đầu. 
Vì thế mọi người chỉ có thể nhìn thấy, Cừu Vân mặt hướng xuống, không ngừng dùng đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483082/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.