Nhưng vô luận Ly Quỷ phẫn nộ như thế nào, hiện tại cũng đã muộn.
Trong nháy mắt khi mặt trời vừa lên, Ảnh Ma cướp quần của hắn rồi phá vực chạy ra, hắn còn chưa kịp phản ứng, đạo kiếm quang kia cũng đã phá không mà đến.
Yến Phất Quang đối với người Ma Vực tất nhiên tuyệt không thủ hạ lưu tình.
Lại thêm đám Ma tộc này không thể so sánh với yêu thú, yêu thú là do không được giáo hóa, không hiểu gì nên mới làm việc ác. Còn tên Ly Quỷ này trước khi nhập ma đã là ác nhận một phương, làm vô số chuyện tà ám, vô số vong hồn đã chết dưới tay hắn.
Người như vậy, một kiếm đã là quá nhẹ.
Hắn tất nhiên không dừng lại một giây nào.
Kiếm ý dày đặc uy áp khiến quỷ thụ bò rạt xuống mặt đất, xuyên phong phá sương mà đến, trong mắt Ly Quỷ lộ ra vô tận tuyệt vọng, lập tức một kiếm đâm xuyên qua ngực hắn.
"Ngươi......"
Hắn còn chưa nói xong đã ngã xuống, thân thể chậm rãi hóa thành quỷ khí.
Bởi vì trước khi Ly Quỷ chết có sự việc bị đoạt mất quần kia, Yến Phất Quang sau khi thu hồi kiếm bị cay mắt mà phải dời đi mục quang.
Không rõ mấy tên ma đầu Ma Vực này sao đều có mấy thứ yêu thích khó hiểu như thế.
Hắn hơi hơi nhíu mày, khi Bạch Lang muốn bò ra ngoài quan khán, mím môi lại búng tay một nhát đem Tiểu Bạch bắn trở lại.
"Cay mắt, đừng nhìn."
Bên tai truyền đến một đạo thanh âm trầm thấp.
Bạch Lang có chút mơ hồ, nhưng vòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-voi-su-mon-khong-hop/1483080/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.