*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Luyện Chu Huyền giải thích cho Phượng Chương Quân, người lần đầu trải nghiệm thuật Hương Khuy: Người trước khi chết, trong đầu thường sẽ xuất hiện ảo giác giống như "đèn kéo quân" vậy, dùng những hình ảnh ngắn ngủi phác họa ra một đời người. Mà thuật Hương Khuy cũng tương tự như vậy, hiện ra những đoạn kí ức này của người chết.
Mà tại sao những đoạn kí ức này lại được người chết khắc sâu vào trong lòng, có lẽ cũng chỉ có họ biết.
Thế giới hồi ức bắt đầu biến hóa. Lúc này, khung cảnh là ở bên ngoài.
Tầm nhìn là ở trên một cây ngô đồng* cao lớn. Trên cành cây thô to cách mặt đất hơn một trượng*, một thiếu niên tầm mười ba, mười bốn tuổi ngồi đó, cơ thể nhỏ gầy khoác một bộ pháp bào nguyệt sắc. Trong tay hắn cầm một khối gỗ, đang tập trung tinh thần điêu khắc cái gì.
(*ngô đồng
1 trượng= 3.33m)
Cách đó không xa truyền đến một loạt tiếng bước chân trên cát trắng, hai thiếu niên tuổi tác xấp xỉ đi tới, một người trong tay còn cầm một con rắn chết, hết nhìn đông lại nhìn tây.
Thiếu niên cầm con rắn nói thầm: "Tiểu tử Hoài Viễn kia trốn chỗ nào rồi?"
Đồng bạn của hắn khuyên: "Ta bảo hay là ngươi thôi đi, tiểu tử ngốc kia có gì hay mà bắt nạt? Kinh sợ một cái là khóc, còn nhờ sư tỷ như bà mẹ già kia chùi đít cho hắn. Chẳng may cáo trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-tien-quan-gieo-tinh-co/910357/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.