Sở Thiên Khoát tới đi dạo loanh quanh núi Hà, gặp được mỹ nhân là chuyện ngoài ý muốn, nhưng hắn lại không muốn rời khỏi nữa rồi.
Đám người Từ Tiềm muốn đi lên núi ngắm cảnh, hắn cười tự xưng là cùng đường nên muốn mọi người đi cùng nhau.
Tào Quýnh biết Sở Thiên Khoát không có ý giống lời hắn nói, lúc này cũng không thể vô cớ đuổi người, đành phải một bước cũng không rời, đi sát bên cạnh mà canh giữ Sở Thiên Khoát, một khi phát hiện ánh mắt Sở Thiên Khoát ngắm nhìn về phía A Ngư, Tào Quýnh lập tức hung hăng mà véo Sở Thiên Khoát một phen.
Các cô nương đi ở phía trước, Tào Quýnh vì kìm hãm Sở Thiên Khoát mà cố ý lôi kéo Sở Thiên Khoát đến sau lưng Từ Tiềm, giữ một khoảng cách với muội muội.
"Sao ngươi cứ cấu véo ta làm chi vậy?" Cánh tay lại bị cấu một cái, Sở Thiên Khoát hít sâu một hơi, thấp giọng mắng Tào Quýnh.
Tào Quýnh trừng hắn: "Ánh mắt ngươi nhìn cái gì vậy? Ta cảnh cáo ngươi, mau thu hồi ý định trăng hoa của ngươi, nếu không đừng trách ta trở mặt."
Sở Thiên Khoát bất đắc dĩ nói: "Ta là người như thế nào mà ngươi không hiểu rõ sao? Bình thường ngoại trừ nói ngoài miệng, ta đã từng thật sự cợt nhả vị cô nương nào chưa, huống chi đây còn là muội muội của ngươi?"
Tào Quýnh thấp giọng mắng: "Vậy sao ánh mắt của ngươi lại như thế?"
Sở Thiên Khoát lại nhìn A Ngư chăm chú, sau đó mới nói: "Tứ cô nương xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-bieu-thuc-hoa-tan-trang/2690926/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.