Chiều hôm sau, đội ngũ danh dự của Tham tướng đại nhân tân nhiệm mênh mông cuồn cuộn mà đi vào thành Phượng Dương.
Dân chúng thành Phượng Dương đều rất nhiệt tình, chủ quán hai bên đường phố đều đi tới xem náo nhiệt, đã quên làm ăn buôn bán.
Tiếng người ồn ào, Nguyễn Nguyễn vươn tay mập mạp của nàng ra, muốn vén màn ra xem.
A Ngư bắt lấy tay nữ nhi kịp lúc, nghiêm mặt nói: "Không được lộn xộn, nếu không ngày mai mẫu thân không dẫn con ra ngoài chơi."
Nguyễn Nguyễn chớp chớp đôi mắt, ngoan ngoãn nhịn xuống.
A Ngư nghe dân chúng bên ngoài nghị luận, nhớ tới kiếp trước.
Lúc đó nàng theo Từ Tiềm đến Phượng Dương, Từ Tiềm nói với bên ngoài nàng là nữ nhi của cố nhân, hắn giúp cố nhân chăm sóc, bây giờ nàng là thê tử danh chính ngôn thuận của Từ Tiềm.
Hai khắc sau, rốt cuộc cả nhà bọn họ đã tới nhà mới tại thành Phượng Dương, Tham tướng phủ.
Từ Tiềm ngồi trên lưng ngựa, nhìn thấy bảng hiệu treo trước của Tham tướng phủ, nhìn lại đoàn xe ngựa chưa dừng lại ổn định, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp.
Trước khi Kiến Nguyên Đế bổ nhiệm hắn đến Phượng Dương, từng tuyên hắn vào trong cung.
Tất cả mọi người đều biết, tuổi thọ Kiến Nguyên Đế chỉ còn một năm nữa thôi.
Kiến Nguyên Đế cũng không giấu diếm hắn, mà nói thẳng tình hình thực tế ra, cũng cùng Từ Tiềm thành thật với nhau.
Kiến Nguyên Đế nói, ông cực kỳ lo lắng sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vi-bieu-thuc-hoa-tan-trang/2690822/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.