Văn Lực đã rời đi, bên trong chỉ còn lại bọn người Bình thân vương ở lại, bọn họ vốn muốn xem thêm vở kịch này được diễn đến đâu? Chắc vừa kịp lúc hai vị phúc tấn đến thị vệ sở để giải quyết chuyện này cho ổn thỏa. Ngân Đình vẫn ngồi đó, Đông Anh đã rời khỏi cái vị trí bên cạnh cô ả, Ngân Đình ngỡ ngàn chẳng biết vở kịch này đã đã bị hạ màn từ lâu
- A Tô, ngươi đưa ả ta ra ngoài, gọi người canh gác cẩn thận, chờ hai vị phúc tấn đến tra hỏi!
- Nô tài tuân lệnh!
Ngân Đình như bừng tỉnh, liền dẫy dụa phản khán lại
- Buông ta ra…Thân vương…người tha lỗi cho dân nữ…hãy cho dân nữ một con đường sống!
Ngân Đình bị lôi ra ngoài, chờ được tra hỏi. Riêng bọn người Bình thân vương vẫn ngồi lại vì biết được chắc rằng trong sở vẫn còn người muốn tạo phản, diệt cỏ phải diệt tận góc. Đã lôi được Ngân Đình thì chắc chắn vẫn còn người đồng loã với ả
Hai vị phúc tấn cũng đã đến thị vệ sở theo lời của hoàng thượng, việc đầu tiên họ làm là đến thăm Thiên Du
- Tam phúc tấn, tứ phúc tấn an!
Tôi muốn ngồi dậy hành lễ nhưng họ đã ngăn lại
- Hoàng muội! Không khỏe thì đừng câu nệ chuyện lễ nghi! Bọn ta tới đây có mang theo bánh ngọt mà muội thích! Hoàng hậu cũng gửi cho muội một ít lệ chi!
- Hai vị hoàng tẩu đến tìm muội có việc gì sao?
Tứ phúc tấn là người vui vẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ve-tien-kiep-gap-nguoi-thuong/3551496/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.