Đêm đó khi trở về khách điếm, tôi ngồi tần ngần trên trường kỷ nhìn ra cửa sổ, gió nhè nhẹ hiu hiu thổi vào làm lung lẩy chiếc rèm mỏng. Nghiễm Nhi từ ngoài đi vào mang cho tôi một đĩa trái cây, tôi tay cầm mảnh ngọc mà nhìn ngắm. Trong lòng cứ tràn lên những giây phút ngọt ngào, nhưng cũng cảm thấy thật hài hước khi trong tình cảnh này tôi lại gặp được nam nhân yêu thương mình đến vậy. Nếu có thể tôi sẽ chẳng muốn trở về thời hiện đại nữa, thời gian sinh sống ở đây tôi đã học được rất nhiều điều. Nếu không có tước vị công chúa, những người ở đây đều làm tôi lưu luyến vô cùng. Những huynh trưởng tốt, những người bạn tốt như Nghiễm Nhi và A Tô và cả một người hết lòng yêu thương tôi như Đông Anh nữa
Công chúa, em chuẩn bị nước để người tắm rồi ạ!Được rồi, ta đến ngay đây! Tôi đứng dậy để mảnh ngọc trên bàn phấn, đi đến bồn tắm tôi thoải mái ngồi vào, từng dòng nước ấm bao phủ lên da thịt. Hương thơm của cánh hoa thoang thoảng lại làm tôi càng thêm dễ chịu
Công chúa, từ lúc trở về khách điểm người đã ngồi ngắm mảnh ngọc mà nguyên soái tặng rất lâu! Người cảm thấy không vui ạ?Ta vui chứ, rất vui nữa là đẳng khác! Chỉ là ta có chút bối rối. Người như chàng ấy vốn là kiểu người mà ta mong muốn được gặp từ rất lâu nhưng khi gặp rồi ta lại thấy mình không xứng! Có phải ta rất khó hiểu không? Nghiễm Nhi?Haizzz...làm gì mà không xứng ạ? Người vừa xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ve-tien-kiep-gap-nguoi-thuong/3551486/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.