🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Ngọc Minh nói rất hợp lý. Ngoài này sương gió lạnh lẽo lắm, làm sao mà ngủ sâu cho được!



Ngọc Trí thêm nếm. Ngọc Minh gật gù bảo:



- Hoàng thượng mà đứng ở ngoài này một lát không khéo bị cảm rồi cũng ho như ta thôi.



Ta tuy hơi sốt ruột, nhưng trong lòng có chút hiếu thắng nên vẫn cứ thích làm màu:



- Gió lạnh mà luồn qua cái khung cửa sổ này thì chả cứ Hoàng thượng, phận nô tì thấp cổ bé họng như ta cũng sẽ sớm bị ho sặc sụa mà thôi.



Hoàng thượng không thèm chấp nhặt ta. Chàng đưa cho ta một chiếc lọ nhỏ, dặn ta lúc nào cảm thấy lạnh có thể dùng tinh dầu trong lọ để xoa bóp rồi cẩn thận đóng cửa sổ cho ta. Ta bỗng thấy hụt hẫng. Ta ngứa mắt với cái cửa sổ quá đỗi. Tại nó mà ta không trông thấy chàng, cũng tại nó nên gió không thể đưa mùi hương đầy dễ chịu của chàng đến bên ta nữa. Ta rất muốn đạp cho cánh cửa một chưởng để nó mở toang ra, nhưng sợ quê nên chỉ dám mở cửa he hé nhòm ra ngoài.



Ơ kìa?



Sao chẳng thấy ai vậy? Đùa à? Ta hậm hực mắng:



- Con lươn kia! Vừa ban nãy ngươi còn bảo đứng đây cho sương lạnh thấm vào da thịt mà bây giờ đã lủi đi mất rồi là sao? Bớ cái loại chỉ nói được, chả làm được!



Ta rảnh quá nên lại giả vờ làm con lươn tự đáp lời của chính mình:



- Ơ hay chửa? Ta là lươn mà! Ưu điểm của ta chính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421501/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Vẫn Còn Thương Nhớ, Mà Người Đã Thờ Ơ
Chương 32: Tứ Tứ vẫn đang ở đây mà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.