Ta cắn răng chịu đựng, không dám nói thêm câu gì nữa. Thuần tần hành hạ ta chán chê mới kêu người bôi thuốc cho ta. Thanh tần không hài lòng hỏi:
- Thuần tỷ, việc gì phải bôi thuốc cho ả?
Thuần tần tủm tỉm hỏi lại:
- Không bôi thuốc cho ả, để ả ốm lăn ra đấy, ngày mai chúng ta lấy gì làm thú vui?
Thanh tần thích chí cười khúc khích. Nàng vứt xuống đất một bộ váy mới, kêu ta thay đồ rồi cao hứng nói:
- Sướng nhất Vô Tư nha! Riêng ngày hôm nay đã được bổn cung ban cho hai bộ đồ mới. Cung nữ trong cung này nào có ai diêm dúa như ngươi?
Cung nữ của Thanh tần kính cẩn nhắc nhở:
- Dù sao thì ả cũng có nhan sắc, nương nương nên ban cho ả quần áo tối màu vẫn hơn. Để ả mặc đồ lộng lẫy quá, chỉ sợ sẽ khiến Hoàng thượng chú ý.
Thuần tần cười khẩy bảo:
- Bổn cung cứ ngỡ Mỹ tần là người đàn bà đẹp nhất trong cung, ai ngờ cung nữ này còn diễm lệ gấp bội phần nàng ta. Vẻ đẹp của ả đúng là bách niên nan ngộ. Nhưng Hoàng thượng của chúng ta là minh quân, người không dễ dàng bị mê hoặc bởi nhan sắc đâu. Bằng không, người đã lập ả lên làm phi từ lâu rồi.
- Thuần tỷ nói chí phải. Cái nết đánh chết cái đẹp đó nha! Hoàng thượng chỉ thích những người phụ nữ thanh thuần như tỷ muội chúng ta thôi.
Cung nữ của Thuần tần nịnh nọt:
- Hai vị nương nương hồn nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421498/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.