🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngọc Minh chửi ta một thôi một hồi rồi ngúng nguẩy bỏ đi. Ta đứng đơ ra như khúc gỗ, sốc không nói lên lời. Mãi tới giữa trưa, khi đã đoán được sơ sơ mọi việc, ta mới nẫu nề chạy về phủ chất vấn sư phụ:



- Sư phụ! Bức thư con viết hộ người vào năm Canh Ngọ thực ra chưa từng được gửi cho Niên Ý, phải không?



Sư phụ thẳng thắn thừa nhận:



- Đúng.



- Miếng ngọc bội khắc hình phượng hoàng đứng e lệ bên khóm hoa mẫu đơn ở trong tủ của con là giả ư? Miếng ngọc bội thật phải chăng đã bị người lấy cắp rồi lén gửi cho chàng?



- Phải.



- Sư phụ yêu cầu tất cả mọi người trong phủ nói dối Ngọc Minh là vì muốn chàng buông bỏ con sao?



- Không sai.



- Sư phụ dùng bao nhiêu tiền để mua chuộc bọn họ?



- Không tốn một xu. Tất cả mọi người đều tự nguyện.



- Đúng là không thể xem thường khả năng thu phục lòng người của sư phụ.



- Ngươi quá khen! Thực ra vẫn luôn có một người... dẫu ta có tốt với nàng đến đâu, nàng cũng không thấu.



- Tốt với nàng là lợi dụng sự ngây ngô của nàng sao?



- Không. Việc đó là không tốt.



- Đã biết là không tốt sao người vẫn làm?



- Bởi vì ta bất an.



- Chỉ cần viện cớ bất an là sư phụ được quyền cài nội gián vào phủ của con ư?



- Không phải.



- Vậy thì vì sao?



- Vì... ta nhớ ngươi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421493/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Vẫn Còn Thương Nhớ, Mà Người Đã Thờ Ơ
Chương 24: Ta vẫn còn thương nhớ, mà người đã thờ ơ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.