15 
Lúc này, ta và tỷ tỷ đang ở trên một con thuyền dạo chơi trên sông Hoài. 
Một chàng trai tuấn tú đang gảy đàn cổ cầm, mặt nước yên tĩnh gợn sóng, tỷ tỷ mặc áo lụa đỏ nằm dựa vào cửa sổ, bên cạnh là một tấm da lông màu sắc lộn xộn được gấp gọn gàng. 
Đó là thứ duy nhất ngoài long khí mà tỷ tỷ mang từ cung ra. 
“Để ta đút nàng uống rượu.” 
Chàng trai mặc áo xanh lục, mắt hoa đào tiến đến bên cạnh ta, cầm ly rượu định đút cho ta. 
Ta nhíu mày, cắn một miếng bánh hoa đào trong tay. 
“Ngươi tự uống đi, ta không thích uống rượu.” 
Tỷ tỷ nhướng mày cười nhẹ: “Muội muội nhà ta vẫn thích ăn hơn.” 
“Trước kia không phải thích ăn cá nhỏ vàng sao? Tỷ đã gọi rồi, sao muội không ăn một miếng nào vậy?” 
Ta đặt bánh hoa đào xuống, hơi bực bội gọi nàng: “Tỷ tỷ!” 
Nàng biết rõ từ khi rời Thịnh Kinh, ta không ăn cá nhỏ vàng nữa, nhưng vẫn trêu chọc ta. 
“Được rồi, được rồi, không trêu muội nữa.” 
Ba năm qua, tỷ tỷ luyện hóa long khí trong cơ thể, tu vi thâm hậu, càng ngày càng xinh đẹp, mỗi một cử chỉ đều rất quyến rũ. 
Chàng trai đỏ mặt, nhẹ giọng hỏi tỷ tỷ: “Phu nhân, tấm da này dù làm rất tốt, nhưng lông màu lộn xộn, không xứng với nhan sắc của phu nhân.” 
“Mấy ngày trước ta có được một chiếc áo lông hồ ly tốt, phu nhân nếu thích, ta xin tặng phu nhân được không?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-la-mieu-yeu/3615128/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.