Thái tử Phiên ngoại 1
Năm Xương Bình thứ sáu, ta nhận được tin Cao Diễn qua đời.
Ta buông bút xuống, im lặng rất lâu.
Ta vốn luôn siêng năng cần mẫn, hôm nay không biết tại sao, lại muốn nghỉ một ngày.
Hoàng bào gia thân, vạn dân kính ngưỡng, thịnh vượng bình an, quốc hiệu của ta không chỉ đại diện cho ý nghĩa cát tường, mà là ta thật sự đã làm được.
Có đôi khi bận rộn, thậm chí quên mất mình còn có một đệ đệ nữa.
Thiếu niên nhiệt huyết kia.
Thiếu niên luôn đi theo phía sau gọi ta là ca ca kia, cuối cùng cũng đã biến mất rồi.
Hừ, ta khẽ cười một tiếng.
Nghe nói hắn chết đi còn ôm theo chiếc đèn hoa đăng kia.
Những thứ hắn muốn rõ ràng đều rất đơn giản.
Nhà đế vương vô tình, vậy mà lại xuất hiện hai kẻ si tình.
Lần đầu tiên gặp nàng, chỉ là một đứa bé năm tuổi, gan to bằng trời, vậy mà lại dám sàm sỡ ta.
Ta nhìn vào ánh mắt tinh ranh của nàng. Ta như phát hiện ra chuyện gì đó động trời.
Ta ôm nàng lên đùi, nhìn Lý Mộng Kỳ đang ngâm thơ bên cầu.
Phải rồi, thái phó nhà ta thật sự là lợi hại, sinh hai đứa con gái, đứa nào đứa nấy đều thú vị.
Nhưng không biết vì sao, hai người bọn họ đều có hứng thú với Cao Thận.
Điều này khiến ta không thể không chú ý.
Từ khi ta được phong làm Thái tử, phụ hoàng liền xúi giục lão Tam đối đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577537/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.