Ta xoa xoa má, trong lòng nguyền rủa tên đáng ghét này.
Hắn đưa cho ta một đĩa bánh hạt dẻ: "Ăn đi."
Vốn dĩ đã đói bụng, từng miếng bánh hạt dẻ được đưa vào miệng, không khỏi cảm thán, đầu bếp làm bánh ngọt của Nhị hoàng tử cũng ngon như trong cung.
Nhưng đây đều không phải là trọng điểm, trọng điểm là ta và tỷ tỷ không hoán đổi thân phận, càng quan trọng hơn chính là hình như lúc đầu ta quá kích động rồi, hắn có phải sẽ cảm thấy ta lẳng lơ hay không. Trước đó ở hội hoa đăng ta đã nói với hắn, ta sẽ an phận thủ thường, hiện tại vả mặt quá nhanh, có phải hắn sẽ g.i.ế.c ta hay không?
Bất kể có thích nữ nhân này hay không, nam nhân nào cũng không thích bị cắm sừng.
Đây là vấn đề tôn nghiêm của một người nam nhân.
May là ta cũng chưa làm gì, tội không đáng c.h.ế.t chứ?
Nhưng ta vẫn có chút chột dạ.
"Điện hạ, tỷ tỷ đâu?" Lần này ta không còn ẻo lả giả tạo nữa, cũng không hoảng hốt, ta đã khôi phục lại tâm trạng, vẫn là phải làm rõ tình huống hiện tại trước đã.
Nhưng giọng nói bình thường của ta vốn đã mềm mại êm tai, so với lúc ta cố ý nói chuyện càng thêm dễ nghe.
"Gọi phu quân."
Giọng nói của hắn mang theo khí thế không cho phép nghi ngờ.
"Phu quân, tỷ tỷ đâu?"
"Đông cung." Hắn tích chữ như vàng.
"Hôm nay sao thiếp không được đưa thẳng đến vương phủ."
Hắn vừa cởi thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577518/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.