Trong lòng ta đầy nghi hoặc.
Phụ thân là đồng lõa sao?
Theo motip tiểu thuyết, có phải ta và tỷ tỷ sẽ hoán đổi thân phận, tỷ tỷ dùng thân phận của ta làm thê tử của Nhị hoàng tử, còn ta gả cho Thái tử hay không.
Thái tử bệnh tật ốm yếu lại là học trò của phụ thân, có lẽ lần này người cũng có thể bảo toàn tính mạng.
Nhị hoàng tử nể mặt tỷ tỷ và phụ thân cho phép ta và Thái tử bình an sống đến già.
Không biết vì sao, ta mơ hồ có chút hưng phấn.
Có phải ý của phụ thân và mẫu thân nói ta sẽ sống rất tốt là như vậy hay không.
Dưới khăn trùm đầu là nụ cười không giấu được.
Ta được đưa thẳng vào động phòng.
Nguyệt bảo ta ở đây chờ là được, ta ngoan ngoãn ngồi bên giường, yên lặng chờ đợi phu quân của mình.
Ta đã đói đến mức hoa mắt chóng mặt, nhưng vừa nghĩ đến gương mặt khuynh quốc khuynh thành của Thái tử, ta liền cố gắng giữ vững tinh thần, nghĩ xem nên an ủi phu quân đáng thương của ta như thế nào.
Ta có chút mừng thầm.
Cửa phòng được mở ra.
Càng ngày càng gần.
Tim ta đập thình thịch, ta không ngờ, kết hôn lại là một chuyện khiến người ta hưng phấn như vậy.
Ta chỉ có thể nhìn thấy một đôi giày thêu kim long màu đen.
Nhanh lên, gỡ khăn trùm đầu của ta ra đi.
Ngồi xuống rồi!
Sao lại ngồi xuống chứ?
Chẳng lẽ là bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-ty-ty-deu-la-nguoi-xuyen-khong/3577517/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.