Mùa xuân nhiều hoa, mặt đất trải đầy những cánh hoa thơm bước chân giẫm qua thảm hoa, êm như nhung. Khấu Hòa kê một cái sạp trúc rủ rèm sa ngồi bên đình ngắm cá, lâu lâu lại đem rải một ít bánh đậu xuống dưới hồ cho cá ăn. Giữa hồ có người chèo thuyền tiếng hát lanh lảnh, giữa gió xuân tản mác niềm hân hoan vô hạn, nàng hát về thiếu nữ hái sen bên hồ, giặt lụa bên suối, tình nồng che giấu trong vẻ dịu dàng e ấp, nhu tình ướt át theo cơn sóng gợn lăn tăn.
Kiêu Doanh bước chân rất nhẹ đi vào trong đình, Khấu Hòa khẽ liếc mắt, ngón tay duỗi ra vén lớp sa mỏng cầm lấy một phong thư, mấy năm tìm kiếm đổi lại được vài chữ uốn lượn nhỏ nhắn trên trang giấy mỏng nhìn như mắc xích vào ngực, trái tim bị giam cầm trong khoảng lặng mơ hồ.
Khấu Hòa cuộn thư lại, Kiêu Doanh moi trong ngực ra mồi lửa đốt giấy mỏng thành tro bụi.
"Công tử?"
"Chuẩn bị xe ngựa đi, ta muốn đến một nơi."
Trên đường đột nhiên xuất hiện một cổ xe ngựa, gỗ đỏ khắc hoa văn vô cùng đẹp, tỉ mỉ nhìn kỹ thấy đó là nhành đậu khấu sinh động như thật, rèm che xung quanh phản chiếu ánh nắng rực rỡ chất liệu hoa lệ quyền quý
Ngồi trên xe thấy hơi nóng liền vén rèm cửa lên cho thoáng khí, cánh tay trắng nhách đặt trên mành lụa gấm nhợt nhạt đến đáng thương, gương mặt thanh thanh đạm đạm nhưng lại khiến người ta vương vấn lạ lùng, y hướng mắt nhìn những xâu kẹo hồ lô bên ngoài, ngẩn ngơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-nguoi-cach-biet-mot-troi-sinh-tu/1721374/chuong-78.html