1
Ngọn nến l.i.ế.m lấy tim đèn, những giọt sáp chảy xuống đỏ rực như m.á.u.
Khoảnh khắc Thiệu Bồi Khuynh nhấc tấm khăn hỷ của ta lên, trong mắt hắn xẹt qua một tia kinh diễm.
Ta đẹp, ta biết rõ điều đó. Nhưng càng đẹp, lại càng có độc! "A Dao, cuối cùng ta cũng cưới được nàng rồi!"
Ta thẹn thùng mỉm cười, giọng nói mềm mại như bông: "Bồi Khuynh ca ca, ta..."
Khóe môi hắn tràn ra một tiếng cười cực khẽ: "A Dao thẹn thùng rồi sao!"
Ta phối hợp cúi đầu đầy vẻ e lệ: "Ta... đến nguyệt sự rồi..."
Ngọn nến nổ một tiếng "tí tách". Suốt mười ngày tiếp theo, ta đều lấy lý do "cơ thể bất tiền" để khước từ sự nhiệt tình của hắn.
Cuối cùng hắn cũng mất kiên nhẫn, đem chuyện này kể với Mẹ chồng.
Mẹ chồng nổi giận, sai ma ma đến kiểm tra. Kết quả, nguyệt sự của ta thật sự đã đến!
Mẹ chồng nắm tay ta, vẻ mặt đầy lo lắng hỏi: "A Dao à, con không phải là... có chỗ nào không ổn đấy chứ?"
Ta ra vẻ ủy khuất, bịa ra một rổ lời nói dối. Mẹ chồng tin sái cổ, mời một đám đại phu đến khám.
Ta đã sớm chuẩn bị, lén dùng chút t.h.u.ố.c nên đã thuận lợi vượt qua kiểm tra.
Ngày hôm đó, cuối cùng ta cũng tình cờ nghe được hai mẫu t.ử họ nói chuyện riêng.
"Đúng là cái loại nữ nhân yếu đuối nơi nội trạch này thật phiền phức, sớm biết nàng ta có cái bệnh này, ta đã chẳng cưới nàng ta làm gì."
Trong phòng im lặng một thoáng.
Thiệu Bồi Khuynh đại khái đã quên mất rằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-binh-the-cua-phu-quan-da-cung-hoi-cung-thuyen/5210041/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.