Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi.
Châu Ân Hoan từ biệt Cố Tử Yên. Nàng cùng cặp chủ tớ Vương gia kia rời đi, vừa nãy đi cùng một mình Bắc Hải nàng để hắn bế cũng không có việc gì. Bây giờ ra về lại có thêm một người là Bắc Viễn, nàng bỗng cảm thấy việc hắn bế nàng có chút ngượng ngùng.
"Châu tiểu thư, ta bế người." Bắc Hải vui vẻ chìa cánh tay trước mặt nàng.
Châu Ân Hoan cúi mặt xuống không đáp. Thấy thế Bắc Viễn nhếch môi một cái, y nói: "Châu tiểu thư không đồng ý ngươi bế, vậy để bổn vương."
Bốp.
"Ối ối Vương gia, thuộc hạ lỡ tay vung tay vào mặt Vương gia xin ngài trách tội."
Châu Ân Hoan ngẩng đầu lên chưa biết ất giáp gì đã thấy Trình Hải quỳ xuống đất. Vương gia thì ôm mặt lùi về sau mấy bước, y cắn răng tức giận nhưng không biết mở miệng mắng hắn thế nào. Người mới "lỡ tay" bốp vào mặt y là đương kim thánh thượng. Quả thật tiểu nhân nhất cái Khang Định Quốc này không ai vượt qua Khang Định Đế.
Bắc Viễn tuy bên mặt hơi đau nhưng đã thành công chọc giận hoàng huynh của y. Nhìn xem Hoàng đế bệ hạ lúc này mặt mũi tối sầm rõ là đang tức muốn thổ huyết nhưng vẫn phải quỳ nhận tội. Nghĩ đến đây bên má trái của y không còn thấy đau nữa. Y hậm hực bỏ đi trước, để lại hai người bọn họ.
Bắc Hải không nói không rằng đứng dậy bế thốc nàng nhảy qua bức tường cao, Châu Ân Hoan cứ ngỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-va-best-friend-khuay-dao-hau-cung/2981042/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.