"Thích"
----------------------
Edit: FAFOEVER
Trong phòng học.
Thẩm Dạ Lam làm người nghe trực tiếp, cô bỗng có cảm giác như bị người ta nhét một quả chanh vào, khiến đáy lòng cô trở nên chua xót, đặc biệt không thoải mái.
Cô ngơ ngác nhìn đoạn văn tiếng Anh dang dở của mình, suy nghĩ trống rỗng.
Cứ như vậy trôi qua 40 phút.
Hứa Kiều làm đề xong, thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, nàng chú ý đến Thẩm Dạ Lam ngồi im không động đậy ở bên cạnh, không khỏi tò mò vấn đề gì có thể làm khó học bá.
Hơi thở ấm áp bỗng nhiên phả vào tai Thẩm Dạ Lam.
Kèm theo đó là giọng nói tò mò: "Viết cái gì khó lắm sao?"
Thẩm Dạ Lam giật mình, theo bản năng lấy tay che lại nội dung mình viết, cô nhìn thấy Hứa Kiều nhướng mày, không có hứng thú dời mắt.
Viết tiếng Anh à...... chắc là không có cảm hứng.
Nàng không tò mò tiếp, mang balo lên đi ra khỏi lớp.
Chờ nàng vừa đi, Thẩm Dạ Lam cũng không còn tâm tư làm bài tiếp, vội vàng thu dọn sách vở, chạy nhanh xuống lầu, nhưng cổng trường vắng vẻ, sớm đã không còn bóng dáng của người nọ.
Trong mắt Thẩm Dạ Lam hiện lên một chút mất mát.
Cô bước đi chậm rãi dưới ánh hoàng hôn, không tình nguyện đi về hướng nhà cậu mợ.
Không biết đi tới một con hẻm nào đó, thể chất xui xẻo của cô lại phát huy tác dụng, cô nghe thấy trong hẻm nhỏ truyền đến thanh âm: "Lần trước không phải mày còn kiêu ngạo lắm sao?"
Thẩm Dạ Lam dừng bước, một chút động tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tuong-mot-minh-my-le/423665/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.