Thẩm Dạ Lam mang bao rác đến thùng rác chung ngoài hành lang. Lúc quay trở về phòng, cô phát hiện phòng đối diện đèn vẫn đang sáng. Thông qua khe hở ở cửa, cô nhìn thấy Hứa Kiều đang nghiêm túc tẩy trang cho Tô Hi.
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi vội quay đi, trở về phòng mình.
Thẩm Dạ Lam rầu rĩ ngồi trên giường một lúc. Sau đó, cô mới nhớ ra là ban đầu cô đang định đi rửa mặt. Cô đứng dậy đi đến tủ quần áo, lục tìm đồ của mình trong đống đồ mà Lữ Bội ném ra. Nhưng được một lúc thì cô bỗng nhiên dừng tay rồi trở về giường.
Thẩm Dạ Lam lấy điện thoại từ dưới gối lên.
Khi cô đi tìm cửa hàng bánh kem, cô tình cờ thấy có hoạt động khuyến mãi, nạp một trăm tệ* tiền điện thoại liền tặng điện thoại.
[*] một trăm tệ ~ 352.000 VND
Gói cước cực kì ưu đãi, có thể sử dụng đến ba hoặc bốn tháng.
Phần doanh bạ chỉ có một số điện thoại, mà lại là số do đối phương cưỡng ép cô lưu lại. Thẩm Dạ Lam xuất phát từ lịch sự nên mới lưu lại, cô không nghĩ tới sẽ liên hệ sớm đến như vậy.
Ban đầu...
Cô tính toán sẽ đem số điện thoại của Hứa kiều lưu lại.
Hiện tại ngẫm lại, mục tiêu này có lẽ rất khó đạt được.
Thẩm Dạ Lam nhớ đến gói cước không miễn phí cho tin nhắn, tự dưng cảm thật có chút đau ví. Sau một hồi lưỡng lự, cô quyết định gõ lời chào hỏi và chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tuong-mot-minh-my-le/2833981/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.