Khương Yên chống cằm, khẽ ngáp dài một tiếng, nhìn Y quán Tiếu An Đường vắng bóng khách mà nàng lại rơi vào trầm tư.
Hôm nay Chu Thuận Chi đã báo trước rằng hắn bận công việc nên không thể đến Tiếu An Đường.
Phía ngoài, Phùng Đức vẫn đang vắt chân ngồi trên chiếc ghế gỗ, cười hềnh hệch với mấy người xung quanh. Có vẻ câu chuyện của bọn họ đang đến hồi cao trào, khiến hắn ta hứng chí khoa chân múa tay.
“Tiếu tỷ, muội tới rồi đây!” Thiệu Cẩm Vân từ đằng xa đã cất giọng gọi lớn.
Khương Yên nghe thấy, vội vàng đứng bật dậy, khoác chiếc hòm t.h.u.ố.c trên vai rồi bước ra cửa.
“Phùng Đức, ngươi ở lại trông nom Y quán. Ta cùng Thiệu cô nương qua phố chợ xem bệnh một lát rồi quay về ngay.”
“Phu nhân, người đi một mình liệu có ổn không? Chi bằng tạm thời đóng cửa, để tiểu nhân theo người đi cho an toàn.” Phùng Đức vội vàng vén đám người, chạy vào gãi đầu hỏi Khương Yên.
“Ai chà, có gì mà lo lắng! Bên muội đã có hai tên hộ pháp này rồi, cần gì đến ngươi nữa? Ngươi cứ ở lại trông coi quán xá cho cẩn thận. Nếu có ai tìm Tiếu tỷ thì pha trà chu đáo rồi bảo họ ngồi chờ một lát.”
Phùng Đức liếc nhìn hai tên hộ vệ cao lớn, lực lưỡng đứng phía sau Thiệu Cẩm Vân. Nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng an tâm, hắn ta cười toe toét khoe tám cái răng, vẫy tay tiễn hai người rời khỏi cửa.
Vừa rẽ vào con hẻm nhỏ phía sau cây cầu đá, Khương Yên lập tức kéo Thiệu Cẩm Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022748/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.